[Review] Shape of water - Người đẹp và thủy quái 2018

Shape of Water - bộ phim viễn tưởng hiện đang dẫn đầu Oscar với 13 đề cử nên ngay khi em nó về Việt Nam mình đã xách mông đi xem cho biết rồi.  Đáng tiếc là mình quyết định khá vội, lại đi cùng nhiều người và hơi tiếc tiền nên đành xem ở rạp Quốc Gia - cái rạp với cái màn hình chiếu bé nhất quả đất nên mất 15 phút đầu tiên không được tập trung lắm. Lúc sau vì rạp khá trống và mỏi mắt quá nên đành muối mặt lò dò xuống ngồi đại một ghế ở hàng E gần màn hình. Ai đi coi rạp Quốc Gia nhớ lựa mấy ghế đầu mà ngồi nhé, không phải lo sát quá khó xem phim đâu.


Kết quả hình ảnh cho shape of water
Phim kể về Elise - một cô gái câm luôn tự ti, mặc cảm về sự mặc cảm của mình. Cô sống cùng một họa sĩ già đồng tính - một kẻ thất bại trong cả đời tư lẫn sự nghiệp và làm công việc lau dọn tại một trung tâm nghiên cứu tuyệt mật của chính phủ Mỹ. Elise cứ thế sống lặng lẽ, yên bình cho đến một ngày cô tình cờ gặp và đem lòng yêu một Thủy ngư. 

Vẫn lấy tình yêu làm trọng tâm nhưng đạo diễn và biên kịch bằng tài năng của mình đã biến câu chuyện tình ái giữa người với quái vật vốn viển vông trở nên gần gũi và dễ đồng cảm hơn cho người xem. Mình luôn nghĩ Shape of water là một phiên bản nâng cấp hơn, sâu sắc hơn về mặt tâm lý của Beauty and The beast. Elise của The shape of water không xinh đẹp, thông minh và kiêu hãnh như Belle. Cô chỉ là một người phụ nữ rất bình thường, mờ nhạt và rụt rè trước khiếm khuyết của bản thân mình. Gặp được Thủy Quái chính và cuộc tình ngọt ngào với chàng có lẽ là bước ngoặt lớn nhất, không chỉ giúp Elise tìm được chính bản thân mình mà còn khiến cô trở nên mạnh mẽ, tự tin chống đối lại những thế lực nguy hiểm nhất. Lần đầu tiên trong đời Elise tìm được một kẻ thực sự lắng nghe và thấu hiểu cô bất chấp rào cản ngôn ngữ, âm thanh. Đúng như Elise phân trần vậy "Anh ấy không nhìn thấy điểm khuyết thiếu trong tôi." Không biết mọi người thì sao chứ mình thấy đồng cảm lắm vì tìm được một kẻ có thể bao dung, không màng tới những khuyết điểm trong tâm hồn mình không phải chuyện dễ dàng hay chắc chắn có thể có được. 

Phim có bối cảnh nước Mỹ những năm 60 -  cái thời thiên hạ loạn lạc, tranh đấu, chộp giật để vươn lên dẫn đầu trở thành kẻ nắm giữ tương lai. Những gia đình da trắng nhìn qua tưởng như rất hoàn hảo với ông chồng thành đạt, bà mẹ đảm đang với mái tóc vàng óng chải chuốt kiểu cách và những đứa con hiếu động đáng yêu. Giới thượng lưu sành điệu lướt đường với những chiếc Cadillac đắt tiền. Các tòa thị chính và rạp chiếu phim cũng hiện lên vô cùng sống động trong phim. Nhưng tất cả vẻ hào nhoáng ấy không giấu được những bất ổn đến từ chính con người - những vấn đề gây nhức nhối thời ấy và vẫn kéo dài cho đến tận xã hội ngày nay. Từ cạnh tranh quân sự giữa các quốc gia, tổ chức đến phân biệt thứ cấp công việc, thứ cấp xã hội; phân biệt chủng tộc, giới tính; định kiến đồng tính và sự cô đơn, trầm uất của con người..... Rất nhiều các vấn đề nóng được lồng ghép vào phim nhưng nhờ cách kể chuyện tài ba, khéo léo của biên kịch và đạo diễn mà người xem không cảm thấy bị overload, khó tiếp thu như nhiều tác phẩm khác. Dĩ nhiên cũng vì tham nhiều nên sẽ có một số khía cạnh có cảm giác bị mờ nhạt, thiếu chiều sâu nhưng với cá nhân mình mà nói thì một bộ phim tình yêu chính kịch truyền tải được nhiều nội dung như vậy đã gọi là cực kì thành công rôi.

Cốt truyện đươc truyền tải tốt như vậy chủ yếu cũng là do dàn cast diễn quá xuất sắc, tròn vai. Thậm chí với mình nam phụ, nữ phụ còn để lại ấn tượng sâu đậm không thua kém, đôi lúc át cả nữ chính nữa. Chỉ có một điểm đáng tiếc là nhân vật Thủy Quái hơi ít đất diễn nên thật khó để nắm bắt được mạch cảm xúc của nhân vật này và tiến triển tình yêu với Elisa. Có lẽ vì cả hai đều là những con cá cô độc giữa đại dương này chăng, nên họ gần như ngay lập tức bị hút về phía nhau. Mặc dù biết tình yêu giữa hai người là do bản năng, do yêu nhau ngay từ cái nhìn đầu tiên nhưng vì phân cảnh tiếp xúc quá ít và sự chủ động từ Thủy Quái quá ít nên thành ra chuyện yêu đương lại thành quá nhanh, thiếu một chút thuyết phục. Theo mình, nếu Elisa quan sát, gặp gỡ và có nhiều tương tác hơn với anh chàng thì bộ phim sẽ hoàn hảo hơn.

Ngoài ra mình cực kì thích tông màu trầm, hoài cổ, duyên dáng như một vở kịch của Shape of water. Hình ảnh chau chuốt, đậm nét cổ của những năm 60 nhưng không hề quá lỗi thời được kết hợp nhuần nhuyễn, tự nhiên với những bản Jazz là một thành công cực kì lớn của bộ phim. Nó khiến mình nhớ về cái thời giấc mộng nước Mỹ - American dream xa xưa, hào nhoáng, ngọt ngào mà cũng đầy cô độc. Kể cả những phân cảnh trần trụi của nữ chính cũng được đạo diễn xử lý rất tinh tế, không hề dung tục chút nào. Cảnh mình thích nhất có lẽ là lúc Elise cởi quần áo bơi trong căn phòng đầy nước và lúc hai người ôm nhau khúc cuối cùng. 

Tổng kết: 8/10
Rất đáng xem dù đây không phải loại phim mình sẽ muốn xem lại nhiều lần. Nhưng mà vẫn là nên đi xem nha \m/

Bài đăng phổ biến