[Review] Little Forest - Summer/Autumn and Winter/Spring - Khu rừng nhỏ

Mặc dù mình rất kén phim Nhật nhưng đúng là đã thích phim nào thì phim ấy làm mình tâm đắc, tấm tắc khen mãi không thôi. Little forest là bộ phim mình xem trong thời điểm trầm cảm nhất trong năm nay. Mặc dù khi xem xong mọi chuyện tồi tệ với mình vẫn chưa chấm dứt nhưng bộ phim này đã giúp mình xoa dịu những nỗi đau hơn rất nhiều.

Kết quả hình ảnh cho little forest
Phim kể về cô gái trẻ Ichiko rời bỏ thành phố lớn, trở về quê nhà tại vùng núi Komori sống cuộc sống nông dân, tự cung tự cấp. Phim gồm 2 phần Hè thu - Đông xuân, tập trung miêu tả các món ăn đặc trưng từng mùa tương ứng với cuộc sống của Ichiko trong đúng 1 năm tại đây. Nếu ai thích nghệ thuật, ẩm thực và những thứ nhẹ nhàng, thanh thản giống mình thì đây chính là tác phẩm giành cho bạn. Không có cốt truyện rõ ràng, Little Forest chỉ là những mảnh ghép đan xen giữa quá khứ và hiện tại xoay quanh rau cỏ, thú nuôi. Lời thoại cực kì ít và gần như độc thoại cũng góp phần không nhỏ trong việc giữ được không khí sâu lắng, êm ả của tác phẩm. Tuy nhiên nhẹ nhàng không có nghĩa là nhàm chán. Người xem vẫn có chút thỏa mãn và háo hức khi trông chờ cách Ichiko giải quyết các rắc rối khi nấu ăn để tạo ra những món ăn tuyệt vời hay cái cách cô bé tìm được ý nghĩa cuộc sống của mình.

Little forest không đơn thuần chỉ kể về bếp núc, vườn tược. Đằng sau những thước phim đẹp như tranh ấy là hành trình mò mẫm trong cô đơn của cô gái trẻ để tìm được giá trị bản thân. Mình tin ai cũng có khoảng thời gian khó khăn, lạc lối, không biết bản thân mình là ai, có thể làm được gì cho đời như Ichiko. Công việc vất vả, tẻ nhạt, lương thấp, người thầm mong lại có bạn gái, không thể tìm nổi hạnh phúc dù là điều bé nhỏ nhất, có thể nói cuộc sống của Ichiko là một chuỗi ngày thất bại. Đến một ngày không thể gắng gượng được nữa, Ichiko đành từ bỏ tất cả, quay về nhà. Dường như ai khi gặp sóng gió cũng tìm về nguồn cội như bản năng. Có điều điểm đến của Ichiko không có bất kì người thân nào để nương tựa, để yếu lòng, để có thể tìm được sự an ủi vô điều kiện. Cô phải làm tất cả mọi việc một mình, từ làm ruộng, làm vườn, cào tuyết, đến ăn uống, ngủ nghỉ. Cuộc sống cô đơn cũng chẳng khác gì những ngày tháng thành thị trước đó nhưng Ichiko lại thấy thanh thản và thỏa mãn hơn. Có đôi khi vui vì ăn bánh mì chấm mứt tự làm, dù cho nó quá chua. Hay háo hức khi uống rượu gạo tự ngâm dù lỡ làm quá nhiều phải đổ đi. Những mảnh hạnh phúc bé con con ấy thôi cũng đủ sưởi ấm trái tim người xem rồi, nhất là với những đứa thích sự đơn giản, tĩnh lặng như mình.

Nhưng sau tất cả, Ichiko vẫn do dự. Cô bé không muốn làm nhà kính trồng cây vì sợ rằng mình sẽ dậm chân tại chỗ này mãi mãi. Sợ bản thân sẽ quen sống ở quê dần mà vùi lấp tuổi trẻ của mình. Về mặt này thì mình siêu đồng cảm luôn. Mình đôi khi cũng do dự không dám làm điều này điều kia vì lo lắng mọi chuyện sẽ không như ý. Thi thoảng lại nghĩ phải nghỉ việc thôi, nhưng rồi lại tự nhủ "Thôi tìm được việc khác rồi bỏ". Và đến tận bây giờ cứ do dự như thế nên cuộc sống của mình chẳng có gì thay đổi cả. Và mình tự hỏi liệu có phải mình đã chấp nhận cuộc sống vô nghĩa này chăng? Ít ra khi Ichiko quyết định gì cô bé đều làm rất nhanh. Như là nhanh chóng bỏ việc về quê. Hay cũng như kiên định bỏ vườn tược lại để mở bán kinh doanh riêng. Cuối cùng thì một năm trốn tránh tại Komori cũng cho Ichiko câu trả lời mà cô cần: Tình yêu với nông nghiệp. Phải sống với đam mê mới có thể thành công được, dù đó là con đường vòng, mất rất nhiều thời gian mới có thể đến đích.


Mình rất ấn tượng với việc tác phẩm xoay quanh chủ đề công thức nấu ăn của mẹ. Dù mẹ Ichiko đã bỏ rơi cô bé để theo đuổi cuộc sống của riêng mình nhưng những kí ức của hai mẹ con đã giúp Ichiko rất nhiều trong suốt những năm tháng trưởng thành. Kỉ niệm gia đình là cái gì đó kì diệu lắm, đôi khi chỉ nghĩ thôi đã thấy xúc động nghẹn ngào rồi. Như mình đến giờ vẫn nhớ món bánh rán nhân đường của bố hay bánh mì rán áp chảo của mẹ. Toàn mấy món ăn đơn giản thời nhà còn nghèo đói nhưng để lại dấu ấn không thể xóa nhòa trong tâm trí mình. Hi vọng sau này nếu có con mình cũng có thể cho chúng những kí ức ngọt ngào như vậy :'(

Tình làng xóm, bạn bè được kể thoáng qua nhưng cũng là một điểm sáng của phim. Không ai có thể sống một mình trên đời cả. Mở lòng một chút, sống thật tâm với mọi người một chút sẽ khiến cuộc sống của bạn trở nên nhiều màu sắc và ấm áp hơn rất nhiều.

Bên cạnh đó, ẩm thực chắc chắn là điều làm nên thành công cho bộ phim. Vì mình thích nghệ thuật, lịch sử, ẩm thực nên đánh giá phim cực kì cao ở yếu tố này. Các món ăn dân dã, truyền thống của Nhật Bản sẽ được giới thiệu qua từng mùa rau quả. Mình chẳng biết ăn có ngon thật không nhưng lên hình thì hấp dẫn không thể tả nổi. Mà cách nấu từng món cũng sẽ được đề cập đến trong phim, nghe rất dễ hiểu nhưng không bị khô khan như phim Quán ăn đêm đâu. Xem xong chắc chắn ai cũng sẽ cảm thấy có một niềm đam mê dào dạt với việc nấu ăn, làm vườn. Hoặc không thì chắc cũng là thích ăn ngon, ăn lành mạnh nhiều hơn :)) Cảm giác hạnh phúc lan tỏa trong lòng như hồi đọc Kitchen của Banana vậy.


Kết quả hình ảnh cho little forest dish


Kết quả hình ảnh cho little forest dish

Tiếp theo xin nhận xét về nữ chính. Vì bạn ấy độc thoại đến 90% thời lượng phim nên đóng vai trò vô cùng quan trọng trong việc quyết định chất lượng phim. Vì chưa đọc truyện nên mình không biết tính cách nhân vật như nào, diễn viên có hợp vai không nhưng mình cảm thấy may mắn vì đạo diễn đã lựa Ai Hashimoto cho vai Ichiko. Em này thì mình ấn tượng từ hồi đóng Confession rồi. Không mang vẻ đẹp tiêu chuẩn nhưng em ấy có thần thái lạnh, khá nghệ thuật khi lên màn ảnh rộng. Diễn xuất của Ai cũng rất tốt, hài hòa đến kinh ngạc với nhịp phim chậm rãi như này. Mình không đánh giá vai diễn này của em quá xuất sắc vì không đòi hỏi cảnh diễn nội tâm khó, nhưng quả thực mình không thể hình dung ra bất kì ai khác đóng vai này ngoài Ai. Không hiểu sao xem Ai mình cứ liên tưởng một chút đến Miyazaki Aoi. Cả hai đều có phong cách diễn tự nhiên, dung dị, mộc mạc nhưng mà Aoi thì đáng yêu hơn nhiều. Ai thì hơi lạnh, chắc thế nên em ấy hay đóng vai kinh dị. Mình thực sự hi vọng Ai có thể giữ nguyên được nét mộc mạc của mình nhưng phát triển các vai diễn sau này đa dạng hơn nữa. 


Hình ảnh có liên quan
Chẳng hiểu sao mình rất thích cảnh này

Hình ảnh có liên quan

Về mặt hình ảnh thì trời ơi không có gì để chê hết. Chưa thấy cái phim nào quay đẹp kinh khủng như cái phim này, lại còn đậm chất Nhật nữa chứ, nhất là phần phim Summer/Autumn. Mấy cảnh cào tuyết hay treo quả hồng phơi khô thôi mà mấy bác ấy quay đẹp như quay quang cáo vậy đó. Nói chung phim này crop canh nào ra cũng đủ điều điện làm hình nền máy tính hết.

Tổng kết: 9/10
Dĩ nhiên mình biết nội dung phim không quá xuất sắc để được mức điểm này nhưng kệ thôi :))) Ai bảo mình lỡ yêu cái phim này quá làm chi :))) Ai cần những phút giây thong thả, chữa lành tâm hồn thì đây chắc chắn là lựa chọn hoàn hảo dành cho bạn!

Update: Nghe nói sắp có remake của Hàn nhưng xem qua teaser thì dù công nhận đẹp thật mình vẫn thấy hơi hụt hẫng vì mất mất chất thanh thản, bình yên vốn có của bản Nhật.


Kết quả hình ảnh cho little forest

Bài đăng phổ biến