Sai Gon's trip with my best friend

Mình mới đi TP HCM cách đây 2 tuần. Chuyện sẽ không có gì đáng nói nếu đây không phải là chuyến đi trong thầm lặng, bí mật, giấu tất cả mọi người và đem lại cho mình nhiều cảm xúc buồn vui lẫn lộn như vậy.

Chuyến đi này có 3 mục đích: xem JYJ concert là chính, đi chơi và gặp thằng bạn thân là phụ. Trước khi đi mình đã phải đấu tranh tư tưởng rất nhiều vì tình hình tài chính không dư dả lắm, bố mẹ mình thì chắc chắn không cho đi, mà bản thân mình cũng cảm thấy rất nặng nề vì đi chơi trong khi kết quả học tập không tốt lắm. Nhưng mình cũng biết nếu không đi thì có thể sau này mình sẽ hối hận rất nhiều. Có những thứ là once in a lifetime, một lần trôi qua thì sẽ không bao giờ trở lại nữa. Tuổi trẻ là một trong những thứ như thế. Sai lầm cũng được, chí ít khi nhìn lại sẽ không thấy con đường mình đi qua như tờ giấy trắng, chẳng có gì đáng nhớ.

1. JYJ concert:

Thực tình thì mình không muốn các anh tổ chức concert ở Việt Nam. Thà đừng qua còn hơn là qua rồi mà mọi chuyện không được suôn sẻ. Cũng may fan DB chủ yếu đều đã trưởng thành nên suy nghĩ cũng chín chắn hơn, tiềm lực tốt hơn, cũng không làm nhiều chuyện ngu ngốc thừa thãi và vô tổ chức như 1 số fandom khác. Hành trình mua vé và đến concert như thế nào mình sẽ không kể nữa, vì mỗi lần nghĩ đến mình lại xót số tiền bỏ ra kinh khủng. Cũng chính vì vậy nên lúc vào sân vận động, mình cũng không có tâm trạng hồ hởi, háo hức nhiều. Mình cũng là fan của DBSK được gần 8 năm rồi, cảm xúc có chai sạn đi đôi chút cũng là điều dễ hiểu. Không còn là con bé 14 tuổi điên cuồng với từng hành động, cử chỉ của các anh nữa. Không còn cảm thấy vui mừng khi phát hiện người khác cũng thích các anh như mình nữa. Có lẽ vì thế nên khi ngồi chờ trong sân vận động mình thấy khá lạc lõng giữa các bạn fan khác.

Nhưng điều đó hoàn toàn biến mất khi mình thấy red ocean của fan trong tối hôm đó. Thật kì lạ vì nhiều lúc mình còn mải ngắm red ocean mà quên mất nghe các anh đang hát. Cũng tại 3 người hát hay như audio nên chả có cảm giác gì lắm, chỗ mình thì lại xa tít mù khơi, không thấy được gì :)) Giữa bầu không khí như thế, cảm xúc đột nhiên dâng lên không thể kiềm chế được. Và đến màn solo của 3 người, mình đã khóc. Thật không thể tin được, nhưng nước mắt đã rơi. Trong đầu mình lúc ấy chỉ nghĩ thế này "Họ đã lớn lên thành những người thật tuyệt vời". Chắc đó là cảm xúc chung của những fan lâu năm theo dõi họ từ khi 18 tuổi cho đến 28 tuổi như mình. Quãng đường dài như thế, nhiều thăng trầm như thế nhưng họ vẫn mạnh mẽ vượt qua mọi chuyện để tỏa sáng như ngày hôm nay. Điều đó thật kì diệu.

Concert thăng hoa nhất có lẽ là khi mưa bắt đầu rơi. Mưa rất to, ào ào trút xuống vậy mà các anh vẫn biểu diễn và fan vẫn chịu ướt nhảy múa, hò hét vang dội cả sân vận động. Mình tin với các anh đây cũng sẽ là một concert khó quên trong đời, vì chính mình còn thấy xúc động mạnh như vậy nữa là. Đây là lần thứ hai mình nhìn thấy cầu vồng trong đêm. Ánh sáng từ đèn chiếu xuyên qua màn mưa rơi từ mái hiên sân vận động ngay chỗ mình đứng. Giữa cơn mưa đầy màu sắc ấy, hàng nghìn người cùng đội mưa ôm nhau nhảy hát. 
Cảnh tượng ấy mình sẽ không bao giờ quên, không thể nào quên được. Có thể đây là cơ hội cuối cùng được gặp những người làm nên tuổi niên thiếu của bản thân, mình thực sự cảm thấy may mắn và hạnh phúc.

2. Đi chơi:

Thật may vì mình tiết kiệm được tiền khách sạn nhờ có thằng bạn thân ở trong Nam. Bình thường mình với nó không hay nói chuyện trực tiếp lắm mà chỉ qua mạng nên chuyến đi này thực sự là một bước tiến mới trong tình bạn của 2 đứa. Cũng may đợt này anh chị nó đi công tác nên mình có thể ở lại thoải mái, thậm chí có cả xe để đi chơi loanh quanh Sài Gòn. Nó còn mua cả map và chỉ dẫn đường chi tiết nên mình thấy xúc động lắm. Buổi sáng và chiều nó đi học còn mình với con bạn đi chơi, đến tối thì cùng nhau nấu và ăn cơm. Thật là một kỉ niệm tuyệt vời.

Đi chơi ở SG thì cũng không có gì lắm, mình chủ yếu đi quận 3 và quận 1. Thích nhất chắc là đi thảo cầm viên. 3 đứa lồng ngồng dắt nhau đi xem sở thú :)) Đến tối đi cầu Ánh sao với hồ con rùa thì trời bắt đầu mưa. Về đến nhà thì lại order pizza ăn. Nhưng những điều ấy gộp lại cũng không bằng ngày cuối cùng của mình ở Sài Gòn. Trước khi mình đi ra sân bay 10 phút, nó đã chạy đi mua tặng mình quà sinh nhật sớm. Thực tình thì mình không mong nó nhớ, ấy vậy mà nó còn tặng hẳn quà, dù cho rất vội vã và đó là một trong những thứ mình ghét nhất :)))) Thật sự không thể diễn tả hết sự bất ngờ và xúc động của mình. 

Ngoài ra thì đây cũng là chuyến đi kỉ niệm tình bạn 14 năm của mình và con bạn. Những kỉ niệm tại SG trong 4 ngày đó sẽ là điều không thể thay thế và không thể bị lãng quên đối với mình


Dù cho chuyến đi này làm mình day dứt nhiều (đến giờ vẫn chưa hết vì có lỗi với bố mẹ) nhưng nó cũng đem lại cho mình rất nhiều niềm vui, hạnh phúc và bất ngờ. Nó là cuộc chạy trốn đúng lúc để mình tìm lại cân bằng trong cuộc sống và để hiểu điều gì là quan trọng đối với bản thân mình. Hi vọng sau này mình sẽ đủ sức để đường đường chính chính đến những nơi mình đã đặt ra.


Sài Gòn sáng sớm 29/08/2014


Bài đăng phổ biến