25/9/15

[Review] Quán cà phê XY - Bình Qủa Thụ

Hôm qua trong lúc quá chán đời mình đã kiếm 1 truyện/phim nhẹ nhàng để an ủi tinh thần. Thực ra đã rất lâu rồi mình không còn đọc truyện tình yêu nữa, mà thay vào đó là truyện thiếu nhi để thanh lọc tâm hồn :)) Thật may vì sau một khoảng thời gian dài như thế mình cũng đọc được 1 truyện bản thân thấy tâm đắc vô cùng.





Trước khi đọc quán cà phê XY thì mình đọc Chuyện của ông chủ và nhà thiết kế trước, sau mới biết nó là spin off của truyện kia nên mình túm gọn nó vào 1 bài. Dù sao thì cũng nằm trong 1 quyển sách cả.

Nói trước một chút thì đây là đam mỹ nhưng cũng đừng vì thế mà kì thị nhé bởi vì truyện thực sự rất ấm áp. Gout đọc truyện tình yêu của mình nghiêng về những thứ ấm áp, chân tình, không dằn vặt, ngược nhau vớ vẩn trừ phi văn phong phải cực hay, lời lẽ phải cực kì xuất sắc để miêu tả nội tâm nhân vật như Khánh trúc nan thư. Truyện này không có cốt truyện đặc sắc, cũng không có những tình tiết ngược tâm cẩu huyết hay mùi mẫn hường phấn nhưng vẫn đủ sức làm rung động trái tim người đọc. Mình đặc biệt thích văn phong của tác giả, kể chuyện nhẹ như không, miêu tả tâm lí nhân vật cũng nhẹ nhàng mà đầy tinh tế. Không cần thiết phải quá sa đà phân tích kĩ lưỡng mà chỉ cần vài ba câu từ là đã khắc họa được cảm xúc của các nhân vật rồi. Cảm giác của mình khi đọc truyện giống như đang ngồi trong một quán cà phê vào sáng sớm, đầy nắng tinh khôi, trong trẻo vậy.

Tổng thể thì truyện có 3 đôi, 1 chính 2 phụ. Cái độc đáo là ở chỗ các nhân vật đều không được gọi tên trong dòng tự sự. Couple chính là công - thụ, couple phụ là A - B và Nhà thiết kế - ông chủ. Cái này làm cho người đọc cảm giác thân thuộc và đời thường hơn rất nhiều. Cá nhân mình đọc xong vẫn không biết mình thích cặp nào nhất vì đôi nào cũng quá sức dễ thương và có nét đặc trưng riêng dù cho tất cả đều có 1 điểm chung là thẳng bẻ cong.

Đôi thứ nhất: Nhà thiết kế - ông chủ. Chao ôi sao mà mình thích đôi này thế không biết. Dù tác giả không nhắc đến tuổi tác nhưng người ta vẫn có thể hình dung ra được mùi vị trưởng thành, khí thế ung dung, điềm tĩnh của 2 con người này. Chính vì ung dung, từng trải nên khi gặp chuyện tình yêu họ lại trở nên lúng túng, không biết nên làm gì mới tốt, mới thể hiện được tâm ý của mình. Mình rất rất rất thích cảnh nhà thiết kế tỏ tình với ông chủ, vừa ngốc nghếch, vừa khờ dại so với một người thành đạt, nhưng lại vô cùng chân thành và cảm động. Làm mình nhớ đến 1shot Đông - Tây từng đọc:"Tại sao anh lại yêu em? Em cái gì cũng không có." - "Anh nhà xe cái gì cũng có, chỉ thiếu 1 gia đình. Em đến thì anh liền có tất cả." (Đại khái thế) Bộ này cũng tỏ tình dễ thương kiểu vậy :))) Khi đọc mình cảm nhận rất rõ "À, ra khi yêu con người ta có thể trở nên dễ thương như thế này đây." Họ cảm nhận được sự thay đổi từ trong con người mình và chấp nhận vì người mình yêu. Mình nghĩ đó là một hướng suy nghĩ hay bởi thực tế có rất nhiều người cảm thấy ghét bản thân mình hành xử kì lạ khi yêu ai đó. Nhưng tình yêu mà, không trở nên ngớ ngẩn vì nó thì mới thật là bất bình thường.

Đôi thứ hai: Công - thụ. Đây là 2 nhân viên làm ca sáng ca tối trong quán cà phê của Ông chủ. Thế nên truyện còn được biết với cái tên Thụ làm ca sáng, công làm ca tối. Hai bạn này không hề biết mặt nhau mà chỉ trò chuyện qua hộp cơm của bạn thụ làm cho bạn công. Đôi này cũng dễ thương không kém đôi trên. Mọi thứ giữa họ đều nhẹ nhàng mà vẫn đầy màu sắc. Bạn công trong này hơi tưng tửng một tí, nhưng vô cùng chân thành, nghiêm túc theo đuổi thụ. Bạn thụ thì rất ôn nhu, biết hết những thứ ngớ ngẩn bạn công làm nhưng vẫn hết sức phối hợp. Đôi này thực tế hơn 1 tí vì họ còn phải trải qua sự phản đối của bố mẹ, nhưng cũng không ngược tâm lắm đâu. Vì cả 2 bạn đều toàn tâm toàn ý hướng về nhau. Họ không khóc trời, khóc đất, không làm những chuyện nông nổi mà kiên trì ngày đêm lay chuyển bố mẹ mình. Nói chung mình rất thích thái độ kiên định đấy của họ. Mình thích nhất cảnh khi Công ôm Thụ nói xin lỗi vì để em yêu một người đàn ông, dù biết chuyện này khó khăn đến thế nào, nhưng anh nhất quyết sẽ bảo vệ em. Nghe cảm thấy rất đau lòng mà lại ấm áp. Cả cảnh lên giường lần đầu tiên, công ôm thụ nhẹ nhàng nói "Đừng sợ. Anh yêu em". Chỉ đơn giản thế thôi mà mình có thể cảm nhận rất rõ tình yêu của bạn ấy dành cho đối phương. Âu cũng là một cái tài của tác giả.

Đôi thứ ba: B - A. Hai bạn là bạn thân của bạn công ở trên. Đôi này thì theo kiểu ngọt ngào, buồn cười nhiều hơn vì hồi đầu bạn A không ưa bạn B chứ không phải thân thiết gì cho cam. Mà con người này cũng thật đơn thuần, bị bạn B lừa cho một cú rõ đau, lừa cho đến không còn gì, cả trái tim cũng nguyện trao cho người ta. Nói thế thôi chứ bạn B cũng vô cùng chân tình, chẳng qua A quá ngốc, quá lương thiện nên cứ thế bị rơi vào vòng tay của con người này. Mình thích nhất là chi tiết A vẽ hình ngộ nghĩnh xong dán đầy lên phòng làm việc của bạn B để giúp bạn ấy vui lên, dễ thương mà ấm áp khủng khiếp.

Tóm lại đây là một bộ truyện vô cùng đáng đọc. Đã rất lâu rồi mình mới đọc được 1 bộ thanh thủy văn đúng gout như thế này. Kiểu hơi giống truyện của Thứ Hồng tuy văn phòng khác nhau nhưng cũng êm đềm, ấm áp như ánh nắng mặt trời vậy.

Có nhiều người nhận xét chuyện tình yêu trong này quá đơn giản, thiếu kịch tính, muốn cong liền cong, muốn thẳng liền thẳng. Mình nghĩ có lẽ cuộc đời đã làm họ quá chai sạn đến mức khó tin vào những điều kì diệu rất bình dị của cuộc sống rồi. Lẽ dĩ nhiên đa số người ta cảm thấy khó khăn khi từ yêu dị tính sang yêu đồng tính, hoặc chấp nhận mình là người đồng tính nhưng thực tế không phải là tất cả. Giống như câu chuyện về Kris và Hương Giang vậy, anh ấy biết chị ấy là người chuyển giới cũng vẫn chấp nhận và yêu thương không lăn tăn nhiều. Một điều nữa là câu chuyện trong này không nhắc đến thời gian và vì chất văn tản mạn nên dễ khiến người ta cảm giác mọi chuyện quá dễ dàng, nhưng nên nhớ là tác giả đã sử dụng nhiều câu như "kể từ đó" để ám chỉ sự lặp đi lặp lại dài hạn.

Tại sao mọi người luôn nói tình yêu không có giới hạn mà lại thấy không hợp lí khi có những người ở bên nhau nhanh và êm hơn những cặp đôi khác? Thêm nữa tính cách nhân vật là thứ khiến mình cảm thấy tác giả đã xây dựng rất logic rồi. Nhà thiết kế đã biết mình có thể yêu cả nam và nữ từ trước, không quan tâm giới tính miễn yêu là sẽ yêu. Thụ tuy thẳng nhưng cũng đã bị công làm cảm động suốt 1 thời gian dài và mất 1 tuần suy nghĩ mới chấp nhận công. Có đôi A và B thì đúng là có hơi khiên cưỡng 1 chút. Tóm lại, họ đều có quá trình để tiến tới tình yêu, cũng đã lựa chọn hướng đi của mình rồi chứ không phải như nhiều người nói muốn cong là cong, muốn thẳng là thẳng.

Mình nhiệt liệt đề cử cho những ai muốn tìm truyện nhẹ nhàng để đọc: Bình Qủa Thụ và Thứ Hồng. Không sến súa, không ngọt như đường, không quá hường phấn nhưng vẫn in sâu vào trái tim người đọc bằng một cách rất riêng.