16/1/16

[Review] Dật Ninh

Hôm qua mình đã thức đến hơn 2 giờ sáng để đọc xong truyện này. Mình đọc đam mỹ vì cốt truyện chứ không phải vì sở thích nên phải cực hay mình mới dành thời gian cho truyện. Đã rất lâu rồi mình mới quay về đọc đam mỹ như này. Thật may là không phí thời gian chút nào, Dật Ninh quả thực là một tác phẩm rất hay và đáng suy ngẫm. Bên cạnh Bình đạm như thủy, Đại mễ tiểu mạch, Quán cà phê XY thì đây là một trong những truyện đam mỹ hiếm hoi để lại trong mình nhiều rung động, nhiều cảm xúc, nhiều suy nghĩ về tình yêu như thế.


Dật Ninh là 1 truyện thuộc Chu gia hệ liệt, nhưng mình không đọc các truyện còn lại nên không rõ lắm về mối liên hệ của các nhân vật. Trong này Dật Ninh và Chu Diên là 2 nhân vật chính. 

Chu Diên 23 tuổi, xuất thân là một công tử nhà giàu, từng có quá khứ bất hảo, ăn chơi, trác táng nhưng sau một vài chuyện trong quá khứ (hình như được đề cập trong Vệ Khê) thì trở nên chán chường, mệt mỏi, không muốn chơi bời gì nữa. Nói tóm lại hắn đang bước từ độ tuổi nổi loạn sang tuổi buộc phải trưởng thành, suy nghĩ cho tương lai. Mình không biết trong Vệ Khê hắn là người thế nào, nhưng qua vài nét suy nghĩ được miêu tả trong Dật Ninh thì có thể thấy đây là kẻ ngang tàng, kiêu ngạo, không đứng đắn lại rất cứng đầu, đã quyết làm gì thì nhất quyết phải làm đến cùng. Nhưng vì gia thế Chu gia hiển hách, được rèn luyện trong môi trường tốt nên vẫn là có khí chất nam tử hán, không xảo xuyệt, không quá thủ đoạn đến ghê sợ như các bại gia chi tử thường thấy khác. Hơn nữa trong Dật Ninh, Chu Diên bắt đầu phải đi làm nên cũng có gọi là trưởng thành lên, biết suy nghĩ về sự nghiệp và tương lai hơn so với trước kia, dù mấy chap đầu vẫn có đôi chút khốn nạn.

Dật Ninh 25 tuổi, là một con người bình thường từ trong ra ngoài. Trời sinh khuôn mặt bán nam bán nữ. Từ nhỏ đã bị mọi người lấy làm trò đùa, hắt hủi, lại thiếu tình thương của cha mẹ, không ai quan tâm đến nên ngày càng thui chột vào vỏ ốc do mình tạo ra. Sau này vì găp chuyện ngoài ý muốn mà càng trở nên ít nói, sợ hãi, kì thị người ngoài, cô lập với cuộc sống xung quanh. Hàng ngày ngoài việc đến hiệu sách đọc chùa, đi siêu thị thì gần như không bước chân ra khỏi nhà. Lúc nào cũng đội mũ, mặc áo dài trùm kín mặt, nhìn vào đã thấy nổi lên 2 chữ TỰ TI to đùng. Nhiều người có lẽ cũng như mình, thấy nhân vật chính xinh đẹp, nhược, lại nam không ra nam, nữ không ra nữ là bỏ không đọc nữa. Nhưng Dật Ninh là 1 ngoại lệ hiếm hoi vì câu chuyện này quả thức có rất nhiều thứ đáng để mình suy nghĩ.

Dật Ninh tình cờ gặp Chu Diên tại hiệu sách. Lần thứ 2 lại tình cờ đụng nhau trên đường, lúc này Chu Diên mới nảy hứng thú muốn theo đuổi Dật Ninh. Ban đầu chỉ là ý định muốn chơi chơi, thử nói chuyện yêu đương linh tinh, ai ngờ rằng dần dần chính hắn lại là người bị con người nhỏ nhắn, ấm áp mà thiện lương ấy nắm giữ cả trái tim mình. Mình thích chứng kiến quá trình trưởng thành của cả 2 người suốt 74 chap của câu truyện. Chu Diên từ một người phóng túng, chơi bời dần trở nên có trách nhiệm, chăm chỉ làm việc; từ một người không tin tưởng vào tình yêu lại sẵn lòng đưa tay ra trước, theo đuổi đối phương; từ một kẻ luôn làm cho mọi người lo lắng, không yên tâm thành người đàn ông thành thục, đáng tin cậy, nói được làm được, gây dựng nên gia đình nhỏ cho người mình yêu. Con người của hắn ở cuối truyện là vì yêu Dật Ninh mà thành, không phải là bản chất sẵn có của hắn, nên lại càng làm mình thấy xúc động trước tình yêu của 2 người. Ngay cả Dật Ninh cũng vì Chu Diên mà dần phá bỏ được lớp tường dày phong bế bản thân mình. Anh cả đời chịu ủy khuất cũng chưa từng than khóc với người xung quanh, dù được Chu Diên quan tâm cũng không dám tin đó là sự thật, luôn nghĩ rằng mình rồi sẽ cứ sống và chết đi như thế, một mình. Nhưng qua thời gian, nhờ tình yêu của Chu Diên, Dật Ninh mới dần dám cho mình tin tưởng vào một kết thúc có hậu mà anh không bao giờ dám mơ đến. Cho Chu Ninh một cơ hội cũng là cho chính anh một cơ hội. Mình thích vì dù Dật Ninh rất tự ti, luôn sợ hãi, luôn nghĩ mối tình này rồi sẽ đến ngày kết thúc nhưng vẫn quyết tâm sẽ ở bên Chu Diên. Anh tự nhủ dù cho sau này có chia tay thì cũng sẽ không hối hận vì tình yêu đã cho đi trọn vẹn. Mối tình dù ngắn hay dài thì cả 2 bên cũng đã dành cho nhau chân tình, khoảng thời gian đẹp đẽ nhất rồi. Đọc đoạn này mình thực sự vô cùng cảm động. Với người bị bóng ma tâm lý như Dật Ninh, để có thể suy nghĩ được như thế đã là một bước tiến rất lớn rồi. Mình phục vì tình yêu của cả 2 người giúp cho anh có thể dám chấp nhận yêu thương, không trốn chạy nữa.

Truyện này xây dựng tâm lý nhân vật cực kì xuất sắc và sát với thực tế. Mình thích đoạn tác giả viết tâm trạng Dật Ninh khi được Chu Diên giúp lấy lại đĩa quay cậu bị rape, sau khi tức giận bẻ gãy nó thì lại thất thần, đau khổ vì bằng chứng duy nhất chứng minh cậu bị người ta cưỡng hiếp đã biến mất. Nghĩa là không còn bất cứ cơ hội nào để những kẻ tổn thương cậu chịu trừng trị pháp luật. Mình thích khi Dật Ninh bỏ đi, Chu Diên liền tìm đến nhà cậu, nói chuyện với bố mẹ cậu, mong họ tác thành cho hai người và kiên nhẫn chờ cậu quay trở về. Mình thích cách Dật Ninh suy nghĩ không thông suốt nhưng vẫn nói với mẹ muốn cho hai người 1 cơ hội làm lại từ đầu. Nói tóm lại, mình rất rất thích chuyển biến tâm lý của 2 nhân vật trong này. Đặc biệt là cái đoạn Dật Ninh suy nghĩ một người sống trên đời hơn 20 năm nay, cô đơn, mệt mỏi như thế rồi bỗng nhiên có người đến, chìa vòng tay ấm áp mà tin cậy ôm cậu vào lòng, nói cậu Hãy lấy thân báo đáp, cậu làm sao có thể từ chối được? Cậu không thể từ chối được! Đoạn này khắc họa rất rõ khao khát được yêu trong lòng mỗi người. Dù sợ hãi quá khứ và tương lai thế nào, rốt cục vẫn không thể tránh nổi sự ấm áp của hiện tại. Hay là đoạn Chu Diên nói hắn muốn hảo hảo nói chuyện yêu đương, xây dựng tổ ấm với Dật Ninh. Có rất nhiều phân đoạn, lời văn câu chữ hay trong tác phẩm này mình cực kỳ tâm đắc T___T


Mình cũng rất thích những cảnh yêu đương giữa 2 người. Vì Dật Ninh từng bị quá khứ đen tối nên rất sợ đụng chạm. Cậu luôn nghĩ dù xã hội ngày nay đã rất thoáng nhưng cậu vẫn không thể tiếp nhận chuyện tình một đêm, cậu hi vọng sau này bạn đời mình cũng sẽ như cậu. Nhưng trước khi chờ được người đó đến thì cậu đã bị cưỡng hiếp nên từ đó trở đi luôn đau khổ, cảm thấy mình không xứng đáng có được tình yêu. Chu Diên hiểu nên luôn cố gắng chờ đợi, không thúc giục, cũng không làm tổn thương Dật Ninh dù trong quá khứ hắn là kẻ vô cùng tùy tiện khi ở trên giường. Mình thích Chu Ninh ân cần dỗ dành Dật Ninh: "Em đừng sợ. Nếu em không muốn thì tôi sẽ không bao giờ làm em khó xử." Ban đầu vốn chỉ là chơi đùa, thế mà cuối cùng hắn dành hết ôn nhu, chăm sóc cả một đời cho Dật Ninh lúc nào không hay. Những cảnh giường chiếu không nhiều, không dày, không thô tục mà đầy yêu thương, chăm sóc (trừ cảnh trong khách sạn vì tình huống bất đắc dĩ nên phải xử lý thô hơn). Mình thích những khi Chu Diên nỉ non "Anh sẽ không ép buộc em. Em đừng sợ.", thích hắn tán tỉnh "Thực sự thích em", thích hắn ân cần, không hề lố lăng, quá phận với Dật Ninh. Mình thích Dật Ninh sau cuộc mây mưa lại vội vàng mặc quần áo, lo lắng không biết Chu Diên chê cười cậu phóng đãng, không biết liêm sỉ hay không.

Cá nhân mình luôn nghĩ 2 người yêu nhau thì tất sẽ dẫn đến ham muốn chiếm hữu nhau nên nếu truyện thanh thủy quá, không đề cập đến thì lại thấy hơi thiếu gì đó trong khắc họa tình cảm của 2 nhân vật chính. Tuy nhiên viết làm sao để nghệ thuật, không thô thiển, lột tả được nội tâm nhân vật thì là chuyện không hề dễ. Các đam mỹ hay truyện tình yêu thông thường chỉ tả trình tự mà rất ít khi thông qua đó làm bật được lên tâm tình của nhân vật chính như truyện này. Mình thích cách tác giả khai thác sự sợ hãi, ngượng ngùng nhưng nguyện ý, chờ mong của Dật Ninh và sự săn sóc, tôn trọng, sợ làm người yêu bị tổn thương nhưng vẫn say mê của Chu Diên. Đây thực sự là một trong những tác phẩm lột tả cảnh thân mật xuất sắc nhất mình từng đọc.

Truyện còn có những phân đoạn rất hay về gia đình. Dật Ninh từ nhỏ bố mẹ đã ly dị, không được quan tâm nhiều, luôn cô đơn nhưng đến lúc yếu đuối nhất lại muốn tìm về quê nhà. Mẹ Dật Ninh cũng hiểu rõ hồi trẻ đã không quan tâm chu đáo đến con nên luôn cố gắng thấu hiểu bù đắp lại. Nói thực, cha mẹ vừa là người không hiểu con nhất, lại vừa là người thông tỏ nỗi lòng của con nhất. Ngay cả chuyện Dật Ninh vốn khó cưới vợ, bà cũng hiểu. Chuyện tình cảm với Chu Diên, bà cũng nhanh chóng suy xét, suy nghĩ kí càng, khuyên bảo Dật Ninh hợp lý, nhẹ nhàng. Không hoàn toàn đồng ý tình yêu đồng tính nhưng bà hiểu nên cho con mình một cơ hội để tự lựa chọn cách sống cho mình. Để dù tương lai có sóng gió gì, Dật Ninh sẽ mãi có một gia đình để trở về mặc cho nơi ấy vốn chưa bao giờ để lại cho cậu nhiều kí ức đẹp trong quá khứ. Đối với Chu Diên thì lại là một câu chuyện khác. Giống Dật Ninh, hắn cũng chưa bao giờ cảm nhận được tình yêu của cha, càng lớn lại càng xa cách. Tuy được bao bọc trong nhung lụa nhưng hắn luôn cảm thấy thiếu thốn tình cảm. Những người gai góc như thế thực tâm lại là những kẻ ấm áp nhất khi yêu. Cuối cùng vì người yêu, hắn chấp nhận từ bỏ cuộc sống xa hoa, từ bỏ quyền thừa kế để làm một người bình thường, sánh đôi với Dật Ninh đến cuối đời. Cái kết này khiến mình vô cùng cảm động vì thấy được sự trưởng thành, thuần thục của Chu Diên; thấy được một Dật Ninh vì tình yêu mà tái sinh, biết tin tưởng, biết tự tin; thấy được tình yêu của họ lặng lẽ đơm hoa kết trái trong góc nhà nhỏ ấy. Mình thích vì Dật Ninh hiểu rõ Chu Diên đã hi sinh vì mình nhiều như thế nào (Chứ cứ ngu ngơ như nhiều em nhược thụ khác mình thấy hơi ghét). Mình cũng rất rất thích câu cuối của Chu Diên "Nếu sau này anh không thể cho em những tháng ngày tốt đẹp nhất, em nhất định không được rời bỏ anh." Đã từ rất rất lâu rồi mình mới đọc được 1 truyện truyền tải trọn vẹn thông điệp tình yêu đến như thế, thực sự rất ấm lòng.

Mình không biết khúc mắc của 2 cha con họ Chu có được gỡ trong truyện nào khác không nhưng cái kết dừng lại ở đó khiến mình thấy buồn cho ông bố. Hai cha con đều cùng không biết cách biểu hiện tình cảm, suy nghĩ cho đối phương nên dần dần xa nhau mãi. Hi vọng trong 1 truyện khác, câu chuyện gia đình của Chu Diên sẽ trọn vẹn hơn.

Điểm trừ là có vài tình tiết trong truyện chưa được giải quyết triệt để. Ví dụ như mâu thuẫn cha con, bạn thân của Chu Diên, người theo đuổi Dật Ninh,... Nhưng mà cách xử lý của tác giả nhanh gọn nên khiến mạch truyện không bị dài dòng, nặng nề. (Truyện đã 74 chap rồi mà viết hết mấy cái đoạn kia ra chắc phải hơn 100 chap và cũng không cần thiết lắm). Cái hay là 2 nhân vật không giày vò nhau, làm lãng phí thời gian để hiểu nhầm này nọ như các bộ ngược mà rât nhanh chóng xử lý tình huống, quay về bên nhau. Tiến độ nhanh nhưng tác giả viết khéo nên không có cảm giác miễn cưỡng, vội vàng. Xây dựng tâm lí nhân vật Dật Ninh rất tốt, bám sát thực tế còn Chu Diên thì là một soái ca đời thường hơn rất nhiều. Việc khai thác tâm tình của Chu Diên cũng hợp lý hơn nhiều so với các truyện đam mỹ thông thường. Nếu mọi người muốn tìm một câu chuyện nhẹ nhàng, chân tình, ấm áp để xoa dịu xô bồ cuộc sống, tìm lại tự tin trong tình yêu thì đây thực sự là một lựa chon tốt :)

Cuối cùng thì xin cảm ơn tac giả đã viết nên một tác phẩm xuất sắc đến thế này.