1/4/16

[Review] Giày thêu hoa 2012

Mặc dù không ưa Tàu khựa một chút nào nhưng thực sự văn hóa và lịch sử Trung Hoa thu hút mình rất nhiều. Mình thích cái không khí tản mạn, hơi cũ kỹ và thanh đạm trong những tác phẩm nghệ thuật Trung Hoa đem lại. Thích luôn cả những câu chuyện ma vì nó không đơn thuần chỉ để dọa người, rất sáo rỗng như phương Tây hay ở Nhật mà còn lồng ghép được rất nhiều nét văn hóa, triết lý phương Đông về tình người và giá trị thời đại rất riêng không lẫn vào đâu được. Giày thêu hoa là một ví dụ rất điển hình.


Giày thêu hoa là tác phẩm kinh dị do Lâm Tâm Như đạo diễn. Nội dung xoanh quanh nhân vật chính Tô Nhị (Ruby thủ vai) và đôi vợ chồng anh rể Tuyên Bạch- Hứa Thị. Tô Nhị một mình nuôi hai con nhỏ, lấy nghề thêu giày kiếm cơm, ngày đêm chờ mong chồng trở về từ chiến trận. Trong ngày lễ Trung Nguyên (Cô hồn), cô bị tên phu xe sàm sỡ nên dùng kim đâm vào chân hắn rồi bỏ chạy. Đến sáng hôm sau, người trong thôn mới phát hiện ra xác tên phu xe ở miếu hoang và quy tội oan cho Tô Nhị. Người dân nghe theo lời các bô lão trong làng quyết định dùng hình phạt "Dìm lồng heo" (Trói nạn nhân vào trong lồng rồi thả trôi sông, dìm cho đến chết) để tuyên tử án cho Tô Nhị thay vì báo lên các cấp chính quyền. Sau khi Tô Nhị chết, những chuyện lạ và những cái chết kinh hoàng liên tiếp xảy ra tại ngôi làng bến nước sông Dương Tử....

1. Nội dung:
Thực ra nội dung phim hơi nhàm chán, không mới mẻ và rất dễ đoán trước. Tuyến nhân vật ít nên việc thu hẹp đối tượng tình nghi rất đơn giản. Động cơ của nhân vật cũng khá thiếu chiều sâu. Cách giải quyết mọi chuyện cũng khá nông và không để lại ám ảnh lớn - điều mà dòng phim kinh dị nên làm. Nhưng nó cũng phần nào phản ánh được tình trạng "Phép vua thua lệ làng" ở Trung Quốc những năm cận đại. Làm mình nhớ hồi đọc "Bỉ vỏ" của Nguyên Hồng cũng tức anh ách vì cái lệ gái không chồng, có con sẽ bị cạo trọc đầu, bôi vôi rồi chạy khỏa thân khắp làng. Đúng là xã hội nào thì cũng có hủ tục. Ở Việt Nam mình giờ chắc không còn tồn tại nữa chứ thấy bên Trung Quốc vẫn còn giữ mấy cái ghê lắm, ví dụ như âm hôn. Dù sao thì nền văn hóa càng lớn, càng độc lập thì lại càng khó sửa đổi. Cơ mà dù sao chúng cũng trở thành nguồn cảm hứng bất tận cho các tác phẩm điện ảnh và văn học đương đại. Bên cạnh đó phim còn đề cập đến nỗi đau và khát khao của người phụ nữ khá trần trụi dù không đạt đến mức xuất thần.

Ngoài ra, phim còn lồng ghép khá nhiều nét văn hóa Trung Hoa và đây là một trong hai điểm khiến mình ưng nhất. Ví dụ như các ngày lễ Trung Quốc, các hủ tục, các quan niệm dân gian về hồn ma,.... Không biết còn tác phẩm nào khác đặc tả rõ hơn những nét văn hóa này không để tìm xem. Hồi đọc Qủy thoại liên thiên mình như phát cuồng vì chúng luôn.

Tiếp theo, bộ phim được quay khá ổn, mạch phim không bị đứt đoạn nhiều tuy vẫn có vài hạt sạn. Ví dụ như cảnh Tô Nhị bị đem trôi sông có vẻ như Ruby đã hơi làm quá lên. Cảnh mẹ con gào khóc thảm thiết hơi dài và hơi phô trương. Giong và diễn xuất của Ruby cũng không thuyết phục mình nữa. Điểm sáng của bộ phim có lẽ là hai đứa nhỏ và cô diễn viên đóng vai Hứa Thị. Còn lại thì tất cả các nhân vật đều rất nhạt nhòa hoặc diễn chưa tới. Mặc dù rất thích Ruby nhưng có lẽ chị ấy nên dừng việc đóng vai chính trong tất cả các tác phẩm của mình khi mà vai diễn hoàn toàn không phù hợp. Ma mà nhìn hiền lành, xinh thế này thì ai mà sợ cho được. Phim cũng không hoàn toàn thuần kinh dị nên xem dễ chịu, không đáng sợ gì hết.  Về tính kinh dị mình sẽ cho bộ phim 1/10.

Nói chung về mặt nội dung mình đánh giá nó ở hạng trung. Cái gì cũng bằng bằng, không có đột phá nhưng cũng không quá rỗng tuếch. Thực sự thì mình đã mong đợi nhiều hơn thế đối với Lâm Tâm Như.

2. Hình ảnh
Bù cho phần nội dung thì Lâm Tâm Như hoàn toàn lấy được cảm tình của mình ở mặt hình ảnh. Các nước phim rất đẹp, rất trau chuốt, rất hợp gu của mình. Cái màu mờ mờ, hơi âm u với sắc đỏ làm chủ đạo trong phim cực kì đúng ý mình. Kể cả mấy cảnh người chết cũng được bố trí với tính thẩm mĩ rất cao, vừa mắt người xem. Khác với những phim kinh dị khác xem rất tởm và buồn nôn, Giay thêu hoa không đem lại một chút lợn cợn khó chịu nào với mình. Giá như phần nội dung và diễn xuất được đầu tư hơn thì đây sẽ là một bộ phim rất được. Và mình cũng hi vọng các phim kinh dị Trung Hoa trong tương lai sẽ được quay đi theo xu hướng này.

Mình rất thích phân cảnh ngày lễ Cô hồn, đi thả hoa đăng và khi Tô Nhị thêu khăn, hai đứa trẻ chơi đùa xung quanh như trên. Hình ảnh cực kì đậm chất Trung Hoa mà rất hiếm phim nào truyền tải được đúng tinh thần như sở thích của mình. Kể mà Lâm Tâm Như mua bản quyền, dựng Qủy thoại thành phim thì tốt. Cũng kiểu truyện kinh dị mang bối cảnh dân gian như thế này :'( 

Thêm một điểm siêu cộng nữa là bối cảnh cận đại của phim. Không hiểu sao mình rất thích trang phục và không khí Trung Quốc thời kì này. Phụ nữ thì áo sườn xám kết hợp với giày vải nhiều màu, tóc búi gọn nhìn vô cùng thanh lịch lại có chút gợi tình. Đàn ông thì phong trần hoặc lịch lãm rất thu hút. Bên cạnh giang hồ những năm nơi Đường, thời Tống thì thời cận đại là một trong những bối cảnh phim Trung Hoa mà mình yêu thích.

3. Âm thanh:
Gía như có một bài nhạc phim nhẹ nhàng, ám ảnh thì sẽ trọn vẹn hơn. Không hiểu sao tự dưng nghĩ Vương Phi mà hát OST phim ma thì duyệt, kiểu giọng thê lương thì thầm thì thầm. Các đoạn trống và kèn xen giữa các phân cảnh khá ổn nhưng hơi bị làm quá ở vài đoạn, nếu tiết chế chắc sẽ có hiệu ứng tốt hơn.

Tổng kết: 6/10
Công nhận xem phim cũng đúng dịp ghê. Mình vừa tậu một đôi giày vải Trung Quốc về :)))