[Review] Reply 1988

Thật buồn cười khi drama đã kết thúc được 2 tháng thì mình mới mò đi review phim này. Đã rất rất lâu rồi Hàn Quốc mới có 1 drama thu hút được sự chú ý và tình cảm của mình như thế. (Gần đây có thêm Hậu duệ mặt trời cũng khiến mình phát cuồng, đợi xem hết rồi mình sẽ review em nó sau)

Mình có xem Reply 1997, chưa xem Reply 1994 và đã xem trọn vẹn Reply 1988. Cá nhân mình chưa xem hết cả 3 phần nên thật khó để đưa ra nhận định phim nào hay hơn nhưng nội dung phần III khiến mình ấn tượng và đúng gu mình hơn.

Reply 1988 là một câu chuyện lớn xoay quanh 5 gia đình ở một khu phố nhỏ. Cái mình thấy rất hay ở phim này đó là không có ai là nhân vật phụ hết, tất cả đều là nhân vật chính và các sự kiện của họ được kể lại qua dòng tâm sự của nhân vật nữ trung tâm. Khác với Reply 1997 và Reply 1994, ở phim này mối tình nam nữ, tìm chồng chỉ là yếu tố phụ còn nội dung được truyền tải trọng tâm lại là tình cảm gia đình, tình làng nghĩ xóm. 20 tập phim sẽ đưa người xem trở về khung cảnh làng xóm Hàn Quốc cái thời còn nghèo nghèo, mọi người còn hết lòng quan tâm, chăm sóc lẫn nhau và lũ trẻ cấp ba yêu thương nhau bằng thứ tình cảm trong sáng, đơn thuần nhất. Thực sự ngoài Một lít nước mắt thì đây là bộ drama hiếm hoi mà hầu như tập nào mình cũng khóc. Không phải cái khóc tức tưởi đến sưng cả mắt khi chứng kiến cuộc đời của Aya mà là khóc cho chính bản thân mình khi nhớ lại những ngày tháng yêu dấu đã qua.

Về chuyện tình cảm đôi lứa thì Reply 1988 xoay quanh 2 mối tình. Một là nhất kiến chung tình của Bora và Sunwoo và một là những rung động thanh xuân đầu đời của Duksun với hai người bạn của mình là Junghwan và Taek. Có rất nhiều người chỉ trích Duksun vì gió chiều nào xoay chiều đấy nhưng mình thì không nghĩ vậy. Tuổi 17 của những cô gái vào năm 1988 cũng vẫn còn đơn thuần, trong sáng như tuổi 14, 15 của thế hệ mình vậy. Cũng luôn phân vân không biết thực ra bản thân mình thích ai. Những cơn cảm nắng thoảng qua đối với vài ba người cũng không phải là chuyện khó hiểu.

Duksun quan tâm Taek từ nhỏ, đã hình thành thói quen chăm sóc cậu từ rất sớm. Mọi hành động của Duksun với Taek đều quen thuộc đến nỗi cô bé chưa bao giờ nhận ra mình không đối xử với bất kỳ ai khác đặc biệt như với Taek. Cô thất vọng khi Taek quên tặng quà cho mình, trễ hẹn với mình - những điều mà Duksun chưa từng để trong lòng nếu đối phương là người khác. Ngay từ những tập đầu, biên kịch đã lồng ghép rất khéo những chi tiết này nhưng dường như không ai nhận ra. Người xem đã chắc mẩm tới 90% Junghwan là chồng khi những chi tiết quan tâm nhau cứ lồ lộ ra đấy.

Duksun là một cô gái trong sáng, có đôi phần ngây ngô. Chính vì vậy chuyện tình cảm của cô nàng cũng đơn thuần như chính con người cô. Cả hai lần với Sunwoo và Junghwan cô đều chịu ảnh hưởng bởi lời phán đoán của bạn thân mình. Nếu như không vì hai cô bạn đó, mình nghĩ con bé sẽ không nhìn Sunwoo và Junghwan bằng con mắt khác đâu. Chính bởi thế mà khi biết Sunwoo thích Bora chứ không phải mình, Duksun đã òa khóc nức nở vì ê chề chứ không phải vì tình cảm bị chối bỏ. Ngay sau đó, mối quan hệ hai đứa lại bình thường trở lại. Lần thứ hai với Junghwan, ai cũng thấy ngay Duksun đang đi lại vết xe đổ mối tình ngộ nhận với Sunwoo. Con bé ăn mặc xinh đẹp, chờ để đi học cùng Junghwan, tặng quà sinh nhật rồi kiếm cớ để được ở gần cậu nhiều hơn. Nhưng những lúc Duksun khóc thì Junghwan không có ở đó. Những khi Junghwan buồn thì Duksun lại không xuất hiện. Cứ như hai đứa chỉ là hai đường thẳng mãi mãi không cắt nhau vậy. Duksun đã đưa ra rất nhiều tín hiệu nhưng cuối cùng lại thất vọng vì không nhận được lời hồi đáp từ Hwan. Trong khi đó Taek lúc nào cũng ở bên, quan tâm Duksun, là niềm vui nho nhỏ của riêng cô bé trong suốt những năm tháng đó. Và rồi cuối cùng, sau nụ hôn bất ngờ với Taek, Duksun đã mất tới tận 5 năm để xác nhận đúng tình cảm của mình và hồi đáp lại tình cảm của Taek vào năm 1994. Mình không nghĩ chuyện tình của Duksun và Taek là vội vàng khi cả hai đã mất tới 5 năm để đến với nhau. Hơn nữa lần này với Taek, Duksun hoàn toàn không bị ảnh hưởng bới yếu tố bên ngoài nữa mà hoàn toàn tự mình quyết định chuyện tình cảm. Lời hồi đáp 1988 chính vì vậy mà đã được hoàn thành hết sức trọn vẹn rồi.

Về phía Junghwan, mình có rất nhiều điều muốn viết về nhân vật này. Cậu là hình mẫu một đứa con trai điển hình, không đẹp trai, không biết bày tỏ cảm xúc nhưng lại có tính cách rất ấm áp. Mình thích cách Junghwan đối xử với gia đình và bạn bè mình, lúc nào cũng nhường nhịn và thấu hiểu. Những phân cảnh của Hwan với gia đình khiến mình cảm động cực kỳ, nhất là đoạn cậu viết tên hộ mẹ vào Passport và đáp trả lại trò đùa của ông bố. Chỉ có điều cậu luôn chần chừ vào những giây phút quan trọng nhất. Đó là điểm trừ duy nhất mình không thích ở nhân vật này. Xét ra thì cậu đã có lợi thế hơn Taek nhiều lắm khi suốt quãng thời gian đó, Duksun luôn chỉ hướng quan tâm tới một mình cậu. Nhưng Hwan vẫn không chủ động trong tình cảm để rồi bế tắc khi biết Taek cũng thích Duksun. Năm năm sau, cậu vẫn phạm phải sai lầm ấy một lần nữa. Nhưng lần này không còn ai nợ ai, không ai nhường ai gì nữa, cậu thua Taek hoàn toàn, thua triệt để chỉ vì tính do dự của mình. Mình không trách Junghwan nhưng đôi khi yêu trong lòng là không đủ, cuộc sống là phải biết nắm bắt cơ hội yêu thương. Và Taek đã làm được điều đó trước cậu.

Hình ảnh của Taek ở những tập đầu hơi mờ nhạt so với các nhân vật khác. Thế giới của cậu dường như chỉ xoay quanh bố và cờ vây. Taek được xây dựng với hình ảnh một kì thủ thiên tài; một người con cô độc khi mẹ mất sớm còn bố thì hơi cứng nhắc, không biết thể hiện tình cảm; một người bạn trầm buồn và có đôi chút đơn thuần, yếu ớt. Nhưng qua các tác phẩm, biên kịch càng thể hiện được những nét tính cách khác của Taek khiến người xem phải ngạc nhiên. Taek ngoan ngoãn như bảo bối của cả làng lại trộm hút thuốc để giảm áp lực thi đấu, luôn cô độc nhưng rất hiểu chuyện khi chấp nhận bố mình đi thêm bước nữa, và anh chàng còn khiến lũ bạn thân sốc khi mạnh dạn muốn tỏ tình với Duksun. Taek chính là một ván cờ vây hoàn hảo của Reply1988, càng xem, càng đi vào thế trận do biên kịch đặt ra, người xem lại càng không khỏi thán phục và thương yêu cậu bé này nhiều hơn. Khác với Junghwan, cậu không chần chừ lại càng không hối hận cho những chuyện đã qua. Khi biết Junghwan cũng thích Duksun, Taek đã từ bỏ cơ hội mình một lần. Nhưng chỉ một lần sòng phẳng đó mà thôi, thời điểm 5 năm sau cậu đã không do dự mà chạy ngay đến bên Duksun khi có cơ hội. Một người con trai mạnh mẽ, quyết liệt nhưng lại vô cùng hiểu chuyện trong tình yêu như thế ai có thể phê phán chứ? Mình đã buồn rất nhiều khi dân tình đổ xô vào chê cả Taek lẫn Duksun bởi mình nghĩ cái kết thế này là hoàn toàn hợp lý. Không quan trọng bạn khởi đầu như thế nào. Không quan trọng ai đến trước ai đến sau, người có tấm chân tình và biết hành động đúng thời điểm mới là người xứng đáng có được tình yêu.

Thực ra nhân vật Taek ngoài nét vụng về ra thì là hình mẫu lý tưởng của mình. Cậu ấy đầy bất ngờ và thú vị. Có vẻ hơi yếu ớt, dè dặt nhưng lại đầy tinh ý đi theo bảo vệ Duksun sợ cô gặp biến thái hay mạnh mẽ bế bổng cô bé lên chạy khỏi sân bóng. Cậu vốn mất mẹ, cô độc từ sớm nhưng không vì thế mà ích kỉ, nhanh chóng thấu hiểu và ủng hộ bố đi thêm bước nữa. Gánh cả danh dự đất nước trên vai mệt mỏi đến nỗi phải dùng thuốc an thần, hút thuốc để xả căng thẳng nhưng luôn sống rất lương thiện, mỉm cười với tất cả mọi người. Với mình, trong Reply1988, Taek chính là nhà. Phòng của Taek luôn là nơi tập trung của nhóm bạn 5 người. Cậu luôn im lặng nhưng đầy thấu hiểu và khiến người ta sinh yêu thương dạt dào. Ngoài những nét rất dịu dàng ấy, Taek còn đầy mãnh liệt trong tình yêu. Ai mà ngờ được cậu bé có vẻ nhút nhát ấy lại chủ động tỏ tình, sẵn sàng nắm tay Duksun chỗ đông người hay không ngần ngại thừa nhận tình cảm hai người với người khác chứ. Mình rất thích chi tiết khi phát hiện Duksun nói dối vờ như không biết hai đứa từng hôn nhau. Nếu là người khác, khi nghe Duksun nói "Sẽ rất khó xử vì chúng mình là bạn mà." sẽ thất vọng dừng lại, nhưng Taek thì không. Cậu khóc nhưng lại bất ngờ hỏi thêm "Thế bây giờ thì sao?". Chỉ sau một từ "Nhưng..." do dự của Duksun, Taek hiểu ngay là cậu vẫn còn cơ hội. Chỉ dựa vào 1% hi vọng mong manh ấy cũng đủ khiến Taek dành thế chủ động, tiến lên kéo Duksun về phía mình. Và cũng chỉ 1% ấy người xem cũng đủ hiểu lí do vì sao Taek xứng đáng có được tình yêu của Duksun hơn Junghwan.

Chính vì thế cái kết hai người đến với nhau rất vừa ý mình. Taek chủ động trong tình yêu còn Duksun thích Taek vì chính cô nàng nhận ra điều đó như Dongryul khuyên chứ không vì tác động bởi bất cứ ai. Rõ ràng đó là điều biên kịch muốn nhắn nhủ qua từng tập phim tù rất lâu rồi "Đừng nghĩ xem ai thích mình nữa, mà hãy tự hỏi cậu thích ai đi." Không hiểu sao mọi người lại cho rằng đổi kịch bản kết thúc từ Junghwan thành Taek nữa.

Chuyện tình của Bora và Sunwoo cũng là một điểm sáng trong phim, phải nói là đôi khi còn đáng yêu hơn đôi chính rất nhiều. Mình không quá thích Sunwoo nhưng lúc cậu này ở cạnh Bora thì siêu đáng yêu. Bora hồi đầu xem hơi bị làm quá lên nhưng về sau thì rất thú vị. Các tập có Bora và bố mẹ tương tác với nhau xem rất cảm động. Mà hai người này đẹp đôi đến nỗi mình mong hai đứa yêu nhau luôn ngoài đời :))

Tình cảm gia đình và hàng xóm láng giềng là một điểm cộng cực lớn cho phim luôn. Mình nghĩ rất ít drama ít tập có thể truyền tải một cách cân bằng tất cả các yếu tố này vào với nhau như Reply1988. Đây cũng là yếu tố chính thu hút mình chứ không phải là chuyện tình yêu của các đôi trẻ. Các bố, các mẹ trong này đóng siêu hay và có chemistry cực tốt. Nhân vật mình thích nhất là bố của Duksun, cục mịch, nóng tính nhưng rất lương thiện, hay suy nghĩ cho người khác lại cực kỳ đáng yêu. Mình cứ nhớ mãi câu thoại "Nếu con làm mất máy ảnh thì con mãi là con gái của bố nhưng bố sẽ giết chêt con đấy." =))) Rất nhiều tập phim mình khóc hết cả nước mắt vì bố Duksun thôi. Còn mẹ Duksun ấn tượng nhất là cảnh khi đi gặp giáo viên nghe báo cáo kết quả của con bé thì an ủi "Không sao đâu" xong Duksun lao vào vừa ôm, vừa khóc vừa xin lỗi. Các phân cảnh tương tác gia đình khác cũng siêu hay, mọi người phải xem mới cảm nhận được. Thích cả đám cưới của bố mẹ Junghwan cuối phim nữa.

Mỗi gia đình là một câu chuyện khác nhau. Các câu chuyện khác nhau ấy lại móc nối nhau tạo nên bức tranh tổng thể hài hòa cho Reply 1988 cái nét rất riêng mà không phim nào khác làm được.

Còn rất nhiều thứ để viết mà mình mệt quá không viết nổi :((( Mọi người cứ xem đi là hiểu hết những giá trị mà phim muốn truyền tải. Nhiệt liệt đề cử!!!!

Tổng kết: 9+/10

Thật khó để chọn một nhân vật mình thích nhất vì tất cả các nhân vật trong Reply 1988 đều cực kỳ đáng yếu và truyền tải được những cảm xúc chạm tới tận trái tim mình. Cảm ơn biên kịch đã tạo nên một bộ phim tuyệt vời đến như thế này. Với mình thì đến thời điểm hiện tại, Reply 1988 vẫn là drama hiện đại hay nhất của Hàn mình từng xem từ trước đến nay.

Bài đăng phổ biến