[Review] Descendants of the sun - Hậu duệ mặt trời 2016

Lại một phim kết thúc từ lâu lắc rồi mình mới đào mộ lên để review. Chắc chẳng có ai không nghe đến tiếng tăm phim này nhỉ. Hiện tượng Drama Hàn có sức công phá ngang Vì sao đưa anh tới mấy năm trước với Rating cực kì ấn tượng gần chạm mốc 40%.

Thật ra ngay từ trước khi phim phát sóng mình đã cực kì quan tâm và để ý đến dự án này rồi. Thứ nhất là vì mình thích Song Hye Kyo, thứ hai vì mình có cảm tình với Song Joong Ki, và thứ ba là vì cái tên phim :)) Hậu duệ mặt trời - nghe đã cảm thấy rất đáng để mong chờ rồi.

Nhận xét qua về nội dung. Phim xoay quanh chủ đề quân nhân, bác sĩ và khéo léo lồng ghép vào đó câu chuyện tình yêu cũng như tư cách đạo đức, lòng yêu nước, lí tưởng và niềm tin của lớp thanh niên trẻ tuổi. Chỉ riêng với nền tảng quân nhân và bác sĩ đã khiến bộ phim ăn điểm lớn trong mắt dân Hàn rồi. Ngay cả mình không phải dân Hàn mà tự dưng cũng cảm thấy vô cùng ngưỡng mộ và biết ơn những người ngày ngày làm việc không mệt mỏi để giữ gìn sự an nguy của mọi người. Không phải tự nhiên mà nghề giáo, y và quân đội lại được đề cao và tôn trọng như thế.

Mình thích cách Yoo Shi Jin và những đồng đội của mình luôn lăn xả thân mình để bảo vệ đất nước dẫu cho phải chống lại chính những người đứng đầu đất nước mình. Xem phim để thấm thía sự hi sinh to lớn của những người hùng đích thực của dân tộc - sống không chút vinh quang và phải chấp nhận một cái chết vô danh nó cay đắng và khó khăn như thế nào. Không tự do, không có một cuộc sống riêng, nay đây mai đó, tất cả những gì họ có là sự công nhận của Tổ Quốc trong thầm lặng. Đôi khi trong cuộc sống hiện đại ngày nay, thật sự quá khó cho lớp thanh niên trẻ để cảm nhận tình yêu nước bất diệt và lớn lao đến mức hi sinh tất cả như thế. Đặc biệt là tại Nam Hàn, nơi luôn thường trực mong manh ranh giới chiến tranh với Trung Quốc, Nhật Bản và Triều Tiên thì việc một bộ phim đề cập tới vấn đề nhạy cảm như vậy thực sự gây ấn tượng lớn đối với người xem. Mà cũng chẳng phải riêng Hàn Quốc, mình nghĩ bất cứ ai, dù ở quốc gia nào xem xong phim cũng đều sẽ có chút liên tưởng tới Quân đội nước mình. 

Bên cạnh đó đạo đức nghề Y cũng là một điểm nhấn cực lớn trong phim. Nữ chính của phim là một bác sĩ giỏi, nhưng lại không có tâm trọn vẹn với nghề. Là người phụ nữ tài năng, tham vọng, cô luôn bất bình trước sự bất công trong việc thăng tiến nghề nghiệp. Cô chấp nhận từ bỏ lí tưởng của mình để trở thành một bác sĩ nhàn hạ, nổi tiếng với các talkshow. Mãi cho đến khi bị phạt sang Uruk, Kang Mo Yeon mới dần thức tỉnh và tìm lại ý nghĩa thực sự của việc cứu người. Cảnh Kang Mo Yeon nhớ lại lời tuyên thệ khi tốt nghiệp trường Y có lẽ là một trong những cảnh đáng nhớ nhất của phim. Mình thấy khá ngạc nhiên khi biên kịch tìm cách lồng ghép thực trạng xã hội vào các tập phim một cách nhẹ nhàng, khiến người xem phải suy ngẫm như thế. 

Là quân nhân hay bác sĩ thì đều sống bán mạng vì kẻ khác. Họ cũng chỉ là con người nhưng lại gánh trên vai sinh mạng của biết bao nhiêu người. Nhưng đằng sau cái đầu lạnh và bản lĩnh hơn người ấy,  có bao nhiêu người biết trái tim họ cũng sẽ có lúc mệt mỏi, không gắng gượng nổi. Mình thích Kang Mo Yeon bật khóc khi không thể cứu sống người công nhân già (đây là cảnh cảm động và đắt giá nhất phim đối với mình). Mình cũng thích cảnh cậu bác sĩ trẻ khóc òa một khóc khi bản thân không đủ mạnh mẽ để ở lại cùng bệnh nhân đến cùng. Xem phim, mọi người sẽ có cái nhìn cụ thể hơn về nghề y cũng như cảnh tỉnh những bác sĩ tắc trách, giúp họ tìm lại lý tưởng thời trẻ tuổi của mình.

Tiếp theo nói chuyện tình yêu. Đây chắc là phim Hàn đầu tiên không dính tình tay ba mà trực tiếp chia thành 2 đôi chính và 1 đôi phụ luôn. Hi vọng các phim Hàn về sau cũng đi theo hướng này cho người xem đỡ mệt mỏi. Cả ba đôi có cách yêu khác nhau, gặp phải những vấn đề khác nhau nên dĩ nhiên sẽ đem lại cảm giác khác biệt cho người xem. Cặp bác sĩ thì dễ thương và đời thường lắm. Mình thích chú bác sĩ đấy cực, nhìn đẹp trai và rất có duyên! Nhiều người thích đôi phụ và nữ phụ nhưng mình thì vẫn cảm giác được tình cảm của đôi chính hơn. Đến một độ tuổi nào đó, khi con người ta đã quá mệt mỏi vì thiếu may mắn trong những mối tình thanh xuân thì chỉ giấy phút lãng mạn ngắn ngủi cũng đủ bùng lên một mối quan hệ. Có nhiều người thấy vô lí khi tiến triển tình yêu quá nhanh, nhưng hãy nhớ hai nhân vật chính cũng đã xấp xỉ 30 tuổi rồi. Tình yêu ở tuổi này nhanh, thẳng và không hề quanh co. Họ xác định rõ mình cần và hâmong chờ gì ở một mối quan hệ. Phim bám rất sát yếu tố này nên mình không hề ghét nữ chính tí nào.

Kang Mo Yeon là người phụ nữ mạnh mẽ, độc lập và cứng cỏi. Cô không run rẩy trong phòng mổ dù tình huống có nguy hiểm thế nào. Cô sẵn sàng đánh trả để giành lại công bằng cho mình và cho người khác. Trong tình yêu cũng rất rõ ràng. Nếu đã không thể xác định một mối quan hệ thì nên thẳng thắn ngừng lại dù đau khổ như thế nào để tránh làm mất thời gian của mình và của đối phương. Vậy nên đừng trách Kang Mo Yeon khi năm lần bảy lượt từ chối tình cảm của Yoo Shi Jin. Thời nay không phải là cổ tích, Kang Mo Yeon càng không phải cô gái 20 tuổi ngây thơ để chấp nhận tin tưởng tiến tới một mối quan hệ nghiêm túc, vô điều kiện với người đàn ông mới quen vài tuần, vài tháng mà chẳng hề biết một chút gì về thân thế người đó. Quan trọng là cô không còn quá trẻ để chờ đợi mãi những lần hứa hẹn của người kia. Chính vì nét thực tế đó nên mình thích và có thể bỏ qua vài chi tiết yêu đương hơi sến của phim :)))

Xét về diễn xuất, mình hài lòng về phim này. Cá nhân mình thấy diễn xuất của Song Hye Kyo nổi trội nhất toàn phim, từ đầu đến cuối. Cơ bản vì chị có nhiều phân cảnh lột tả nội tâm nhất trong số các diễn viên chính. Không hiểu sao ở Việt Nam Song Hye Kyo bị chê nhiều vậy chứ ở Hàn chị luôn là diễn viên hạng A. Dù không có duyên với các giải thưởng và phòng vé nhưng drama nào của Song cũng hot và cũng đã có tới mấy cái đề cử từ Blue Dragon, Baeksang đến Golden Bell. Dù không được giải nhưng đã được đề cử trọn bộ 3 này thì không thể tầm thường được. Chưa kể không nói diễn xuất, SHK cũng chưa bao giờ bị chê bởi Knetizen cả. Về ngoại hình thì lại càng nhiều chuyện để nói. Chả hiểu sao cái thời Full House, Autumn in my heart thì chẳng thấy Vnet chê bao giờ, tự dưng sang Hậu duệ bị chê lắm thế. Còn so sánh người 33 tuổi với 23 tuổi thì thật bó tay. Chẳng phải tự nhiên mà Kim Tae Hee, Song Hye Kyo, Lee Young Ae và Kim Hee Sun luôn nằm trong top người đẹp của Hàn



Dĩ nhiên mình biết phim có khá nhiều chi tiết hư cấu, vô lí. Nhưng xin nhớ đây là dòng phim Melo, nó tập trung xoay quanh nội tâm nhân vật chứ không đòi hỏi sự chặt chẽ và sát thực tế cao độ. Minh thấy phim tuy có hư cấu nhưng ở mức chấp nhận được. Ví dụ như sự bá đạo của Yoo Shi Jin. Đúng là anh chàng hơi bị khác người khi sống dai như thế nhưng thể chất của quân nhân vốn đã trâu bò (ví dụ ở Việt Nam hay huấn luyện bơi qua sông, ở Hàn phải đằm mình dưới sông băng, ....), đây lại còn từ lò đào tạo của West Point và được miêu tả là quân nhân xuất sắc nhất thì sức chịu đựng chắc chắn phải ở mức người bình thường không hình dung ra được. Nói chung nếu phim có thể làm dài hơn, đầu tư hơn, kĩ lưỡng hơn ở các tình tiết thì mình tin nó sẽ còn thành công hơn nữa.

Mình không hiểu sao có nhiều người chê phim thị trường chứ cá nhân mình hài lòng đến 80% những gì bộ phim truyền tải. Và với sức ảnh hưởng mà nó mang lại, Hậu duệ mặt trời hoàn toàn xứng đáng nhận giải Daesang tại Baeksang. 

Bài đăng phổ biến