[Review] Our times 2015 - Thời thiếu nữ của tôi

Đây là một trong những bộ phim đáng yêu nhất mà mình từng đi xem với bạn. Tuy xem xong cách đây cả tháng trời rồi nhưng giờ mới rảnh rỗi ngồi review được. 


Phim kể về Lâm Chân Tâm - một nữ sinh cấp ba bình thường, bề ngoài xuề xòa, học hành dốt nát, yêu đơn phương cậu trai hot boy lớp bên và hâm mộ Lưu Đức Hoa cuồng nhiệt. Để bảo vệ người trong mộng khỏi tay đầu gấu trong trường, cô bé đành chấp nhận làm tay sai, làm đủ mọi việc cho hắn kể cả phải phá bỏ luật lệ trường học. Những tưởng đến một ngày sự hi sinh của Lâm Chân Tân đủ khiến đối phương cảm động mà nên duyên thành đôi thì lạ lùng thay, cô bé đã đem lòng yêu kẻ luôn trêu chọc bắt nạt mình từ khi nào.....


Thực ra thì nội dung phim cũng chẳng có gì đặc biệt, vẫn là motif gái xấu bỗng bất-ngờ-xinh yêu được bad guy đẹp trai bất-ngờ-tốt-bụng nhưng chả hiểu sao mình thấy đáng yêu thế chứ. Phim này được chiếu tại Trung tâm TDP, hôm ấy mình đi làm về sớm hơi chán đời nên hứng lên đi xem thôi  chứ không kì vọng gì nhiều. Thế mà bộ phim hấp dẫn hơn mình tưởng rất nhiều, về search thử mới biết đây là cú hit doanh thu phòng vé năm 2015. 

Trước hết nói qua về diễn viên. Tống Vân Hoa và Vương Đại Lục đều đẹp trai, xinh gái đúng kiểu mình thích lại còn diễn tốt. Tuy rằng phim có kịch bản nông nên phần thể hiện của hai bạn ấy không đến mức xuất chúng nhưng nhìn chung rất tự nhiên, tròn vai. Mình thích nét trong trẻo của Tống Vân Hoa, nhìn bạn ấy làm mình nhớ đến hồi bị shock khi nhìn Trần Nghiên Hy của Cô gái năm ấy chúng ta từng theo đuổi ghê. Vương Đại Lục không quá đẹp trai nhưng nhìn góc cạnh, nam tính, có pha chút trẻ trâu đúng kiểu tình đầu năm 17 tuổi. Và diễn xuất của bạn ấy cũng là một điểm sáng của phim.

Tiếp theo nhận xét qua về tình tiết phim. Theo mình thì đây là loại phim thích hợp để đi xem rạp với bạn bè chứ không phải để ngồi nhà bật lap xem một mình. Mặc dù lúc ở rạp mình đã cười rất rất nhiều (phim dí dỏm, hài hước một cách đáng ngạc nhiên) nhưng khi về nhà ngẫm lại thì mình cảm thấy nếu hôm ấy mình không đi xem rạp mà ngồi nhà thì sẽ thấy tình tiết phim và cách gây cười hơi nhảm. Mình thích nhịp điệu phim ở nửa đầu hơn, đến đoạn gần cuối thì tự dưng lại bi lụy và sến một cách không cần thiết. Nhất là phân đoạn trưởng thành của hai nhân vật chính ý, xin lỗi chứ chả hiểu sao nhét vào làm thấy lạc quẻ quá thể. Diễn xuất lẫn vẻ ngoài của Ngôn Thừa Húc và Trần Kiều Ân đều chẳng hợp gì với phần thời trẻ của nhân vật. Chưa kể đoạn đầu phim đáng yêu, lãng mạn và gần gũi với người xem bao nhiêu thì đoạn ốm đau, xa cách này nọ đoạn cuối, gặp Luu Đức Hoa và gặp lại nhau dường như làm phim hư cấu quá nên mất điểm trầm trọng (cái này là ý kiến chủ quan vì mình thuộc trường phái hơi thực tế, logic một chút). Có lẽ vì thế nên dù các yếu tố khác khá ok thì trong mắt mình, về nội dung Our times còn lâu mới bằng You're the apple of my eyes (tại 2 phim này hay bị so sánh với nhau). Nhưng mà không ưng đoạn kết thôi chứ với mình thì đây vẫn là một bộ phim cực kì đáng yêu, để lại ấn tượng sâu đậm trong lòng mình nhé. Nên xem khi chán đời, nhớ về thời học sinh của mình :)))

Một điểm cộng bự cho phim khác là các cảnh quay nhìn rất thích mắt, phim vô cùng trau chuốt về mặt hình ảnh. Nhạc phim cũng rất rất hay. Xem xong cũng muốn đến Đài Loan một lần ghê. Sao tuổi trẻ trong phim Đài nó đáng yêu, lãng mạn kiểu gì thế nhỉ :))) Trước giờ xem phim học đường mình đúng là chỉ ngấm được các phim của Đài. Dĩ nhiên không phải phim nào cũng hay, nhưng đã hay thì hay vô cùng.

Tổng kết: 8/10
Có xem thì rủ ai xem cùng nhé, vì mình không nghĩ xem một mình nó sẽ hay được như xem với nhiều người đâu.

Bài đăng phổ biến