[Review] Ác ý - Higashino Keigo
Đây là quyển sách đầu tiên mình đọc xong trong kì nghỉ lễ 30/4 lần này. So với các tác phẩm trước đây mình từng đọc của Higashino Keigo thì "Ác ý" khá ngắn với chỉ hơn 300 trang, mình vừa đọc vừa nấu cơm tầm 3 tiếng là xong. Đọc xong thích quá phải đi review ngay trước khi chuyển sang quyển sách khác, tránh làm rối loạn cảm xúc.
Như đã nói từ trước, Higashino Keigo là 1 trong những nhà văn trinh thám mình đọc thấy hợp và thích nhất từ trước đến giờ. Có điều không phải tác phẩm nào của ông cũng thành công để lại dấu ấn trong lòng người đọc, nhất là trong tình trạng được xuất bản tràn lan với tần suất khá dày như này. Mình thường sẽ lên tìm review trước, không đọc kĩ để tránh spoil về nội dung mà chỉ xem cảm nhận chủ quan của mọi người là truyện hay hay dở để cân nhắc xem có nên mua hay không. Phải nói là mình hơi nản và thất vọng khi đọc quyển Khi người cá ngủ say và Hoa mộng ảo. Nội dung 2 quyển này hơi lê thê và không thực sự thu hút mình. Chính vì thế ngay cả khi Ác ý có phản hồi tốt thì mình vẫn chần chừ (1 lí do khác là quyển này khá khó mua, tương tự quyển Thánh giá rỗng). Mãi đến tận tối 28, vòng lên Đinh Lễ tình cờ thấy thì mình mới rinh em nó về để đọc thử. Và thật may là mình đã làm như thế. Tính đến thời điểm này, 5 quyển mình thích và ấn tượng nhất của Keigo là:
1. Điều kì diệu của tiệm tạp hóa Namiya
2. Ác ý
3. Bạch dạ hành
4. Phía sau nghi can X
5. Sự cứu rỗi của thánh nữ
Ác ý kể về vụ ám sát một tiểu thuyết gia nổi tiếng. Những người liên quan đến vụ án đều có bằng chứng ngoại phạm đáng tin cậy, chỉ trừ bạn thân của nạn nhân - người cũng đang chập chững bước vào con đường viết văn chuyên nghiệp. Bằng bản ghi chép của thủ phạm về cái chết của bạn, những dấu vết bỏ ngỏ, những bằng chứng thuyết phục tại hiện trường, cảnh sát đã lần ngược ra chân tướng, đồng thời cũng vén màn một sự thật chấn động về nạn nhân. Chỉ có duy nhất 1 người luôn tin rằng sự việc không đơn giản như vậy và quyết tâm tìm ra sự thật đến cùng....
Ác ý là 1 tác phẩm khá thuần trinh thám, khác với phần lớn các tác phẩm được xuất bản của ông tại Việt Nam. Tình tiết sự việc được miêu tả qua sự quan sát và ghi chép của hai nhân vật - 1 là nghi phạm và 2 là cảnh sát. Giữa những phỏng đoán và lời khai tưởng chừng khá hợp lí, đồng nhất đó, người đọc sẽ phải hết sức tỉnh táo để tìm ra đâu là lời dối trá, đâu là sự thật. Rốt cục chân tướng có đúng như những gì chúng ta tưởng hay không. Nói thật là lúc mới đọc đoạn đầu mình cứ tưởng nó sẽ đi theo lối mòn Vụ ám sát ông Roger Ackroyd của Agatha Christie. Nhưng thật may là Keigo đã thêm gia vị, biến tấu để motif kẻ tự thuật là hung thủ không trở nên nhàm chán. Mọi suy luận trong truyện đều rất chặt chẽ, thuyết phục. Kể cả lời khai của kẻ phạm tội cũng quá hợp lí, khiến mình vừa đọc vừa tò mò không biết ông sẽ phát triển tình huống tiếp như thế nào. Về tình tiết trinh thám mình đánh giá nó ngang với Phía sau nghi can X.
Để tránh spoil thì mình sẽ không nói nhiều về tình tiết gây án cũng như cách lập luận trong quyển sách này. Mọi người nên tự đọc và có cảm nhận riêng cho bản thân mình. Riêng cá nhân mình thì thấy rất hài lòng và thỏa mãn với những gì Keigo thể hiện. Nói chung mình nghĩ đây là một lựa chọn khá tốt đối với những ai yêu thích sự giản đơn, gọn gàng trong lối suy luận và dẫn chuyện như Phía sau nghi can X. Truyện có đề cập đến sự vặn vẹo trong tâm lý con người, nhưng không khai thác quá sâu như Bạch dạ hành nên đọc khá nhẹ nhàng và dễ thở. Phải nói đây là tác phẩm mình thấy dễ đọc nhất của Keigo. Mà cái hay là dù đơn giản nhưng nó vẫn rất mới mẻ, để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng mình.
Ngoài yếu tố trinh thám thì yếu tố tâm lý xã hội, điều mà Keigo luôn xuất sắc truyền tải trong các tác phẩm của mình, cũng là một điểm cộng to đùng. Lúc đọc được nửa quyển truyện rồi mình vẫn còn phân vân vì sao lại đặt tiêu đề là "Ác ý". Mãi đến nửa sau thì mình mới dần hiểu điều mà Keigo mà muốn ám chỉ. Tình cờ làm sao, nó lại chính là điều mà bản thân mình chứng kiến và suy nghĩ rất nhiều trong nửa đầu năm nay. Như là hình tượng một con người rất dễ bị bóp méo chỉ bằng lời nói và cái nhìn phiến diện của người khác. Hay là có những thứ cảm xúc tiêu cực nếu không loại trừ sớm thì rất dễ phát triển thành mầm độc, thành cái bóng ma tâm lý trong mỗi con người, đến mức có thể khiến họ sẵn sàng làm những việc tán tận lương tâm. Ác ý ấy mà, một khi đã hình thành thì chuyện điên rồ gì cũng có thể làm được. Và thật buồn làm sao, khi nó lại trở thành lí do cho đa phần mọi tội lỗi. Giống như bạn hỏi 1 kẻ bắt nạt: "Vì sao lại chửi, lại bắt nạt người khác?", hắn cũng sẽ chỉ trả lời "Vì ghét mà thôi, chẳng có lí do nào khác." Động cơ nghe có vẻ vô lý, nhưng thực ra để làm điều ác cũng chỉ cần vậy mà thôi.
Vậy nên bản thân mình những năm gần đây luôn luôn cố gắng không đánh giá phiến diện bất kì ai, bất kì việc gì. Những gì bạn đọc được, nhìn được, nghe thấy, hay thậm chí trải qua cũng chỉ là 1 phần của sự thật. Mỗi người có cách xử lý, đối mặt với tình huống khác nhau, tất sẽ có suy nghĩ và cách nhìn nhận khác nhau. Người này bảo tôi mới là người bị hại, kẻ kia lại khăng khăng hắn ta mới là kẻ tổn thương tôi. Nói chung ai cũng có cái lí của mình. Vậy nên nếu đã không thể làm được chuyện gì tử tế cho người kia thì tốt nhất là ngậm miệng lại, đời ai người đấy sống, đừng làm khổ người ta, cũng là làm khổ chính mình. Đừng tổn thương người khác bằng những lời nói bâng quơ. Phải luôn luôn chịu trách nhiệm cho hành vi và lời nói của mình. Bạn chỉ nói 1 câu nhưng tiếng xấu, nỗi đau người khác chịu có thể sẽ theo đuổi họ suốt đời. Cũng xin tuyệt nhiên đừng tin những lời đánh giá, nhận xét của thiên hạ mà có ác ý, ác cảm với bất kì ai. Rồi lại gieo rắc những phiến diện ấy cho người xung quanh. Thực sự đấy.
Tổng kết lại: 9+/10. Vì lời văn quá chau chuốt (điều không lạ trong các tác phẩm của Keigo), tình tiết trinh thám thuyết phục, thú vị cùng nội dung truyền tải cực hợp gu mình.