[Review] Giải mã tình yêu anh bằng trái tim em - I told sunset about you 2020
Đây là bộ phim để lại ấn tượng sâu đậm nhất với mình trong năm 2020. Phải cố nhịn mãi đến khi phim ra hết mới dám mò lên review.
Nhân vật chính là hai cậu học sinh lớp 12 - Teh và Oh-Aew. Hai người là thanh mai trúc mã từ nhỏ, sau vì vài hiểu lầm mà coi nhau là đối thủ cạnh tranh, lảng tránh nhau gần chục năm mới hòa hoãn, thân thiết trở lại. Bộ phim sẽ kể về hành trình từ bạn thành thù, từ thú hóa bạn rồi trở thành người yêu của hai bạn trẻ.
Trước khi review chi tiết thì mình phải nói đây là bộ phim Thái xuất sắc nhất mình từng xem. Từ trước đến nay, đối với mình có lẽ chỉ có Trần Tình Lệnh và I told sunset about you là hai bộ phim truyền hình có chủ đề liên quan đến BL mình thấy có sự chỉn chu, duy mỹ ở mọi mặt: từ thông điệp truyền tải, cốt truyện, lời thoại, diễn xuất cho đến màu phim, nhạc phim, hóa trang. (Mình biết Trần Tình Lệnh không phải đam mỹ, boylove nhưng vì tác phẩm gốc nên mình vẫn coi như nó có liên quan).
Trước hết nói qua một chút về hai nhân vật chính. Teh (do Billkin thủ vai) có niềm đam mê mãnh liệt với nghiệp diễn từ nhỏ và luôn kiên định đi theo con đường mình chọn. Ngược lại Oh-Aew (do PP thủ vai) lại không rõ mình thích gì. Mãi đến khi được tập diễn kịch với Teh, Oh-Aew mới cảm thấy đây chính là thứ mình có thể theo đuổi, có thể làm tốt. Nếu Teh là ánh mặt trời rực rỡ, lúc nào cũng vui cười, tỏa sáng, nhiều năng lượng thì Oh-Aew lại có nét dịu dàng, trầm buồn và rất thơ như ánh mặt trăng vậy. Với mình thì trong tất tần tật các phim BL Thái mình từng xem, ITSAY chắc chắn là bộ phim có giá trị nhan sắc và chemistry đỉnh nhất. Mà thực ra nó không chỉ bị giới hạn trong dòng phim BL đâu, kể cả phim truyền hình Thái thông thường thì tương tác và vẻ đẹp của hai bạn trẻ này cũng thuộc hàng top luôn ấy. Một điểm cực kì thú vị là bộ phim được tạo nên dành riêng cho hai diễn viên chính Billkin và PP. Chính vì thế ban đầu dự án phim có tên là BKPP series. Rất rất nhiều chi tiết ngoài đời của hai bạn đều xuất hiện trong phim, chỉ là thêm thắt chỉnh sửa một tí cho đỡ lộ liễu. Như là việc Billkin và PP là soulmate từ trước khi gia nhập giới giải trí này. Cả hai từng học chung 1 lớp học thêm và Billkin cũng từng gia sư thêm cho PP. Tuy bằng tuổi nhưng Billkin học kém PP 1 lớp, tương tự như trên phim ở phần 2 khi Teh thi lại và học sau PP 1 khóa. Nếu Oh-Aew có tật ngứa lưng và Teh gãi giùm, thì ngoài đời ngược lại PP sẽ có thói quen gãi lưng cho Billkin. Hai con gấu Bilkin từng mua cho cả hai cũng sẽ xuất hiện ở 1 phân cảnh phim.... Ngay cả tính cách nhân vật cũng được phát triển dựa trên tính cách diễn viên ngoài đời. Vậy nên cũng không lạ khi fan càng có cơ sở tin rằng hai bạn này yêu nhau thật ngoài đời.
Về diễn xuất, mình thực sự không có điểm gì để chê. Mọi diễn viên từ chính đến phụ đều diễn rất tròn vai, chạm đến lòng người. Mình biết nhiều người không thích lối diễn của người Thái, vì cách nói và cách biểu cảm của họ đôi khi hơi quá đà, giống như người Nhật ý. Tuy nhiên phim này, các diễn viên có cách diễn khiến người xem cảm thấy vô cùng dễ chịu và tự nhiên. Các bộ BL Thái khác chủ yếu hút fan bằng diễn viên đẹp, cảnh nóng, lời thoại sến sến (những điều mình không bao giờ đánh giá cao) nên diễn xuất rất tệ, giả giả. Nhưng bộ này đúng là ở một trình độ hoàn toàn khác. Hai diễn viên đều rất trẻ tuổi (sinh năm 99) nhưng diễn cực kì tinh tế và có hồn. Bilkin thì nhỉnh hơn PP một chút. Mấy cảnh khóc của bạn ý làm mình nhớ đến bản thân mình hồi xưa, cũng từng khóc tức tưởi nước mắt tùm la tùm lum như thế. Nhiều ngươi chê xấu chứ mình thấy nó đúng thực tế dã man ý. Cả mấy cảnh bạn ý chỉ rơi nước mắt thôi, không quằn quại gì nhiều mà người xem vẫn thấy đứt ruột đứt gan ra ý. Những cảnh khóc mình thấy xuất sắc nhất của Billkin là: (1) lúc mẹ Teh nói "Sao con bảo con sẽ làm mẹ tự hào? Sao con không thể được như anh mình.", (2) lúc lên phòng ngủ cuối tập 4, (3) lúc Bas tỏ tình với Oh-Aew, (4) lúc khóc ở kì thi tuyển sinh, (5) lúc ngồi thẫn thờ ở quán chè khi nhạc bài Skyline vang lên, (6) cảnh cuối phim khi nhìn ra ánh mặt trời. Ngoài cảnh khóc ra mình phải cảm thán với các cảnh đời thường của bạn ý. Nhiều khi chỉ đờ đẫn nhìn, cau mày khi ghen hay vơ vẩn đi đi lại lại thôi mà biểu cảm lẫn cách di chuyển cơ thể, động tác của bạn ý đều cực kì có hồn và tự nhiên ý. Thực sự hi vọng sau này Billkin sẽ càng có nhiều cơ hội phát triển thêm với nhiều dạng vai khác nhau. Còn PP tuy kém hơn một xíu nhưng vẫn cực kì xuất sắc. Bạn ấy có một nét đẹp rất thơ, rất hợp với màn ảnh rộng và đôi mắt cực kì có hồn. Có hạn chế một chút ở cảnh khóc (nhiều khi dùng cơ mặt là chủ yếu) nhưng nhìn chung thì PP vẫn hoàn thành rất tốt. Các cảnh khóc đỉnh nhất của bạn ấy là (1) lúc up ảnh lên insta rồi xóa, (2) khi trong quán chè nghe thấy bài Skyline, (3) khi hỏi bố mẹ có tự hào về con không?, (4) khi Teh đề nghị quay lại làm bạn. Tương tự như Billkin, PP có khả năng diễn các cảnh đời thường rất tự nhiên, hợp với tính cách nhân vật. Mình đặc biệt ấn tượng với cách diễn cua ánh mặt của cả 2 đứa. Oh-Aew lúc nhìn Teh vừa có chờ mong, vừa có khiêu khích, lại có cả dịu dàng, bao dung. Còn ánh mắt của Teh thì vừa khao khát, chờ mong, lại vừa có lỗi, bất lực. Nói chung về diễn xuất mình xin phép cho 9/10.
Về lời thoại, kịch bản thì trước khi vào đánh giá chi tiết, mình cũng xin cho 9.5/10. Tình tiết phim có khá nhiều cao trào nhưng không hề tạo cảm giác quá nhanh, vội vàng hay quá mệt mỏi cho người xem. Trước đây mình xem phim Thái hay Trung thì đều bị cái câu hỏi "Sao tự dưng hai nhân vật chính yêu nhau thế?" lấn cấn ở trong đầu. Kiểu chả hiểu sao đang từ người dưng hoặc ghét nhau lại đùng phát quay sang ôm hôn thắm thiết luôn. Đến phim này thì mọi thứ được phát triển rất hợp lý, thuyết phục. Đặc biệt mình đánh giá cực cao phần lời thoại. Không phải những câu sáo rỗng, sến sến như mấy bộ đam mỹ, ngôn tình khác nhưng lời thoại trong phim này vẫn phát huy cực mạnh công dụng của nó đó là để lại dấu ấn sâu đậm trọng lòng người xem.
Các cảnh tỏ tình không hề có lời yêu thương nhưng vẫn bóng gió, ẩn ý được tình cảm của nhân vật. Một số lời thoại mình thích (Nhiều quá không liệt kê được)
"Mày thực sự không biết lý do là gì sao? Tao thì nghĩ là mày biết. Cũng có thể là mày không biết. Nhưng tao nghĩ là mày biết.""Ok. Mày cứ làm những gì mày thấy thoải mái. Nhưng tao nghĩ là mày ghen vì tao đó.""Mày ra đây làm gì?" - "Tao ra đây vì tao nghĩ có thể gặp được ai đó.""Nghĩ nhiều như thế làm gì?""Mày muốn đi đâu?" - "Đâu cũng được, miễn là có mày.""Mày học nhiều như thế, có mệt không?"
Có 1 cảnh mình rất thích là khi Oh-Aew đặt bông hoa đỏ vào trong tay Teh. Nó giống như là "tôi đặt cược toàn bộ trái tim mình vào tay cậu. Từ giờ phút này cậu sẽ là người định đoạt số phận của nó."
Cũng cực kì phục đạo diễn, biên kịch và đôi diễn viên chính khi tạo ra những cảnh đầy sự khiêu khích ngầm, sexual tension. Kiểu người xem cũng thấy căng như dây đàn, hồi hộp theo ấy. Các cảnh hai nhân vật chính "âu yếm" nhau cũng được làm rất khéo, không hề có một chút thô tục nào. (Đạo diễn Boss từng chia sẻ anh phải trao đổi với hơn 20 cặp đồng tính để có thể triển khai tuyến tình cảm trong phim 1 cách chân thực nhất.) Các cảnh phim đắt giá nhất chính là cảnh sờ ngực trong phòng ngủ, ôm dưới chân cầu thang, hôn dưới lòng biển, mặc bra + tự sướng trong phòng ngủ. Ngoài việc truyền tải xuất sắc tâm lý bất ổn và ham muốn của tuổi mới lớn thì phim cũng khắc họa được nỗi khổ của dân LGBT. Đó là họ vẫn không dám đối mặt với chính mình chứ đừng nói là với thế giới. Chỉ khi ở dưới chân cầu thang khuất bóng người, dưới biển sâu mênh mông nơi không ai nhìn thấy họ mới dám lộ ra những cảm xúc, dáng vẻ chân thật nhất của bản thân. Thực sự là cảnh phim vừa lãng mạn, đẹp đẽ lại vừa đau lòng.
Ngoài ra các đoạn hội thoại gia đình cũng siêu hay luôn. Mình thích nhất đoạn Oh-Aew khóc với bố mẹ, mẹ mắng Teh và Teh nói chuyện với anh trai. Câu nào câu nấy đâm vào tim luôn vì nó quá thực tế. Cảnh Teh với anh trai nói chuyện chắc là một trong những cảnh có tính giáo dục ý nghĩa nhất phim luôn. Không hề giáo điều, nặng nề mà rất nhẹ nhàng đi vào lòng người. Với mình thì đây là một trong những phân cảnh đắt giá nhất của phim.
"Nhưng nó là con trai mà?" - "Em trai tao thích con trai thì sao chứ?""Nếu mẹ hiểu thì mày sẽ là đứa may mắn nhất thế gian này. Nhưng nếu mẹ không hiểu thì mày hãy cho mẹ chút thời gian. Rồi mẹ sẽ nhận ra mày không hạnh phúc khi ở cạnh người mình không yêu. Và nếu mày không hạnh phúc, mẹ cũng sẽ không hạnh phúc."
Trước nay các phim BL thường chỉ đi theo hướng trách móc phụ huynh không hiểu cho con cái nên mình khá bất ngờ khi ITSAY triển khai tình tiết theo hướng này. Đúng là trước khi muốn bố mẹ chấp nhận thì cũng phải nỗ lực khiến bố mẹ hiểu về mình trước đã. Đây là một mối quan hệ hai chiều chứ không thể nào chưa cố gắng đã đổ hoàn toàn lỗi về phía các bậc phụ huynh được.
Thêm 1 điểm cuối cùng dành cho màu phim vì bài này dài quá rồi. Màu phim là thứ đầu tiên giữ chân mình sau khi xem trailer vì trước giờ mình vốn không nuốt được phim Thái. Mình vốn thích Hongkong vibe nên xem phim này thỏa mãn vô cùng vì màu đậm chất Hongkong quá đẹp, quá tình. Nói không ngoa chứ thực sự phim có chất lượng như một bộ phim điện ảnh dài tập. Mọi cảnh quay cực kì đẹp và chỉn chu. Đánh giá 10/10.
À quên nốt 1 điểm cộng siêu bự là nhạc phim. Không biết phim Thái bình thường thế nào chứ phim này đầu tư âm nhạc siêu đỉnh. Mình thích bài "Can't translate" của Billkin lắm, nghe suốt thôi. Bạn này hát siêu hay ý, nhiệt liệt đề cử!!!!!!
Vậy thôi, tạm dừng đây đã. Khi nào có sức sẽ sửa lại tiếp phần nói về 2 diễn viên chính. Đây là đôi thứ 3 mình ship kiểu yêu đương sau Yunjae, BJYX :)))