[Review] Án mạng trong phòng thể chất - Yugo Aosaki

Đợt vừa rồi chả hiểu sao lên cơn thèm truyện trinh thám, thế là ngay giữa cuộc họp hứng lên order sách về. Mình mua 3 quyển là Án mạng trong phòng thể chất, Brutus và Lịch sử của trà. Từ từ rồi mình sẽ review hết 3 quyển này. Chưa gì mới đầu năm mình đã fail ngay mục tiêu mỗi tháng 1 bài review rồi nên tháng này mình sẽ cố gắng lên 3 bài bù lại :))) Quyển sách đầu tiên lên sàn sẽ là Án mạng trong phòng thể chất của Yugo Aosaki.


Truyện kể về vụ giết người tại 1 trường trung học phổ thông Nhật Bản. Nạn nhân là 1 học sinh ưu tú, trưởng câu lạc bộ truyền thông. Cậu bị giết trong bối cảnh phòng kín. Người duy nhất có khả năng giết người vì xuất hiện trong phòng cùng thời điểm với nạn nhân lại là người có bằng chứng ngoại phạm thuyết phục. Vụ án dần đi vào bế tắc cho đến khi một học sinh thiên tài xuất hiện, lật mở từng mánh khóe, đường đi nước bước của thủ phạm....

Trước hết thì bộ này có phong cách rất giống truyện Conan. Cũng là một thiếu niên thám tử, bằng trí thông minh tuyệt đỉnh của mình đã giúp đội ngũ cảnh sát (có phần ngu ngơ) phá án. Cách tạo dựng nhân vật, không khí trong truyện và cả cách suy luận giữa 2 bộ có khá nhiều điểm tương đồng. Nếu bạn là người tìm kiếm 1 tác phẩm thuần trinh thám, không khắc họa quá nhiều tâm lý nhân vật hay những cú twist bất ngờ thì đây là một lựa chọn hợp lý. 

Truyện tuy tương đối dày nhưng tình tiết nhanh gọn, biện luận logic, mạch lạc nên không khiến người đọc cảm thấy mệt mỏi khi theo dõi. Cách nhân vật chính tư duy, suy luận sẽ khiến đa số người đọc thỏa mãn vì độ tỉ mỉ, chi tiết. Tuyến nhân vật không quá dày và tất cả đều xuất hiện trong một không gian hẹp, thời gian liên tục cũng sẽ giúp người đọc dễ tiếp nhận, không bị rối nữa. Chứ như truyện của Keigo cứ đang phần của nhân vật này lại nhảy sang nhân vật khác, hoặc đan xen quá khứ - thực tại, chưa kể còn lồng ghép các mối quan hệ cá nhân, các sự kiện với nhau nên cốt truyện phức tạp hơn rất nhiều. 

Tuy tâm phục khẩu phục là vậy nhưng chính sự tỉ mỉ, chính xác một cách thái quá của tác phẩm lại là thứ khiến mình lăn tăn, không hài lòng lắm. Việc các nghi phạm có thể kể ra chi tiết đến mức độ 5h 3 phút làm gì, 5h 2 phút ở đâu, 5h 6 phút, 5h 7 phút,... như thế nào có phần hơi khiên cưỡng với mình (Mốc 5h là mình lấy ví dụ thôi). Không biết người Nhật bình thường có thế không chứ như mình quan sát đa số mọi người giỏi lắm cũng chỉ nhớ được thời gian theo mốc làm tròn kiểu 5h10, 5h15,...chứ lẻ phút kiểu kia thì cực kì hiếm luôn. 

Thứ 2 là việc có 1 vụ án mạng xảy ra mà cả đám học sinh chả đứa nào sợ hãi, khóc lóc hay buồn bã đọc kì cục thực sự. Nhân vật nữ thứ có thể khóc vì sợ bạn mình bị hiểu lầm là kẻ giết người nhưng lại chả mảy may buồn hay sợ khi 1 bạn học khác bị giết 1 cách thê thảm. Đọc nhiều truyện, xem nhiều phim Nhật có đám học sinh rất thờ ơ, bàng quan với các vu giêt người làm mình phân vân hay có khi bọn nó vốn trâu bò, dị dị, tâm lí vặn vẹo như thế thật. Cá nhân mình thì thích các tác phẩm có chiều sâu tâm lý nên đây có thể coi là 1 điểm trừ của "Án mạng trong phòng thể chất". 

Điểm trừ thứ 3 là việc xây dựng nhân vật đi vào lối mòn quá. Việc có một thằng nhóc cấp 3 thiên tài, vượt mặt tất cả các vị cảnh sát kì cựu, lại còn tự tin quá mức đã là 1 motif quá cũ rồi nên khi đọc thấy hơi lỗi thời 1 xíu. Cảnh sát thì lúc nào cũng ngu ngu ngơ ngơ, chẳng làm nên trò trống gì. Các em nhân vật phụ thì cứ bày trò hoặc gây náo loạn 1 cách không cần thiết. Đọc nhiều lúc thấy bực cả mình, đặc biệt là cái đứa em gái của vị cảnh sát :)))

Ngoại trừ 3 điểm này không hợp gu mình ra thì nhìn chung đây vẫn là 1 tác phẩm trinh thám hay, đáng để tìm đọc. 

Mình chấm 8/10 nha ~ 

Bài đăng phổ biến