[Review] Samurai Gourmet
Dạo này đang ấp ủ kế hoạch đi Nhật Bản nên toàn ngòi coi phim ảnh, clip về ẩm thực Nhật Bản. Samurai Gourmet là một bộ phim dài tập rất đáng yêu trên Netflix. Ai đang muốn xem những phim đời thường nhẹ nhàng, gần như thuần túy về ẩm thực, không có quá nhiều tình tiết thì có thể thử phim này nhé.
Sakura Gourmet là live action của bộ manga cùng tên. Phim kể về ông chú Kasumi vừa mới nghỉ hưu và những tháng ngày tận hưởng tuổi già, thử nghiệm các loại món ăn ngon của ông ấy. Cũng như những người già sau khi nghỉ hưu thì cảm thấy hơi hụt hẫng vì không có gì để làm, Kasumi cũng đôi khi cảm thấy chán chường, có lúc thấy tự ti vì tuổi già, có lúc lại nhớ về tuổi trẻ đã qua. Thế là ông tự tìm niềm vui cho mình bằng cách đi đây đi đó, thử nghiệm những món ăn mới hoặc cũ, có những trải nghiệm mà cả đời ông chưa từng trải qua.
Phim tập trung về giới thiệu ẩm thực Nhật Bản nhưng cũng không quên xen kẽ những câu chuyện đời thường. Ví dụ như việc một cô bé tranh cãi với bố mẹ để đấu tranh cho ước mơ của mình. Hay là một nhân viên bỏ việc để theo đuổi ước mơ làm diễn viên. Nhưng phim về cơ bản thì không quá nhiều tình tiết, tất cả chỉ gói gọn 20 phút 1 tập nên xem rất dễ chịu. Rất phù hợp cho những ai đang muốn chữa lành cảm xúc bản thân như mình. Trước giờ cứ mỗi lần cần tìm lại động lực sống là mình lại đọc truyện hoặc xem phim Nhật Bản ý. Phim này cũng là một trong những thể loại như thế.
Xem Samurai Gourmet, bạn sẽ được giới thiệu kha khá món ăn Nhật Bản, cả truyền thống lẫn fusion. Nhiều món thực chất nhìn cũng nhạt nhẽo ý (ví dụ món Oden cà chua hầm ăn với thịt xiên???) mà chẳng hiểu sao nhìn Kasumi ăn thấy thèm ghê chứ. Nhất là khi xem Kasumi ăn lại những món ăn từng ăn hồi trẻ, rồi hồi tưởng lại những năm tháng khi xưa, tự dưng bản thân mình cũng thấy bồi hồi theo. Qủa thực, bất kì ai lớn lên cũng sẽ đều có những món ăn, quán ăn tuổi thơ nhớ mãi không quên. Đôi khi chỉ cần nhìn lướt qua ảnh, hay ngửi thấy mùi là tự nhiên kỉ niệm lại ùa về. Nên với mình, bộ phim này đem lại cảm giác rất thân thương.
Thứ mình học được nhiều nhất từ bộ phim và đang cố áp dụng trong cuộc sống thường ngày là thái độ đối với thức ăn. Lúc nào Kasumi cũng ăn uống rất ngon lành, vui vẻ, cố gắng cảm nhận vị ngon của từng nguyên liệu lẫn không khí lúc ăn. Có một tập rất hay là khi ông chú ngồi ăn bento ngoài trời. Rõ ràng là hộp bento ấy bình thường lắm, không có gì đặc biệt, cũng không nóng hổi, nhưng lúc ăn dưới một bầu trời xanh cao vời vợi thì bỗng nhiên món ăn lại trở nên ngon lạ lùng. Mình thích những điều giản dị như thế. Trước giờ mình bị một cái tật là ăn uống quá nhanh và không tập trung. Có thể là do cuộc sống bận rộn, hoặc cũng có thể là do từ bé không có ai dạy mình những điều nhỏ như thế cả. Hiện giờ mình cố ăn chậm lại, không xem điện thoại mà tập trung ăn. Xong nhiều hôm cũng chợt nhận ra: "Ồ, hạt cơm ngọt ghê", "Đậu phụ mềm quá", rồi tự dưng thấy vui vui trong lòng. Mình cũng đang cố học cách nấu các món vừa đủ khẩu phần ăn, áp dụng nguyên tắc 80% của người Nhật. Nghĩa là không nên ăn quá no, chỉ nên ăn vừa đủ. Vừa đủ để không đói, và vừa đủ để vẫn cảm thấy hơi thòm thèm. Như vậy thì sẽ tăng cảm giác ngon miệng lên (và giảm béo :))))
Hôm nay review ngắn gọn vậy thôi, chúc mọi người xem phim vui vẻ :)