[Review] Tiệm bá nghệ Tada trước ga Mahoro - Miura Shion

Tiệm bá nghệ Tada trước ga Mahora của Miura Shion là quyển sách thứ 7 mình đọc trong năm nay. Tuy hơi trễ tiến độ một chút nhưng có vẻ mình có thể thực hiện được mục tiêu trung bình mỗi tháng đọc một quyển sách năm nay :))

Miura Shion có vẻ là một cái tên không quá lạ lẫm ở Việt Nam nữa. Bà có một số sách và phim được chuyển thể khá thành công như Người đan thuyền xếp chữ, Bước chạy thanh xuân, chuỗi tác phẩm Tiệm bá nghệ ga Mahoro,.. Cá nhân mình thì rất thích phim Wood Job dựa trên tác phẩm của bà mà mỗi tội ở Việt Nam không xuất bản quyển này thì phải. 

Truyện của Miura Shion thì có đặc trưng là văn phong nhẹ nhàng, cốt truyện đời thường không quá nhiều kịch tính, ý tưởng truyền tải đem lại rung cảm tốt đẹp cũng như động lực trong cuộc sống cho người đọc. Quyển này cũng không phải một ngoại lệ.

Truyện kể về một tiệm bá nghệ trước ga thành phố giả tưởng Mahoro. Tiệm bá nghệ chuyên chạy việc vặt cho khách, từ dọn nhà, nhổ cỏ, đưa đồ, cho đến những chuyện vặt vãnh như trông chó mèo, canh xe buýt,... Miễn khách có nhu cầu nằm trong khuôn khổ pháp luật thì đều có thể tìm đến tiệm mua dịch vụ. Chủ của tiệm bá nghệ là Tada, một anh chàng đã ly hôn vợ và từ bỏ công việc văn phòng đã lâu. Vốn tiệm chỉ có một mình anh gánh vác, thế nhưng khi năm mới đến, một sự việc bất ngờ xảy ra đã khiến anh có thêm một nhân viên bất đắc dĩ là Gyoten - người bạn cấp ba của mình. Hai người đàn ông cô độc với tính cách khác nhau, câu chuyện đời khác nhau nhưng dòng đời đưa đẩy đã khiến họ dành một năm tiếp theo bên nhau, cùng trải qua những sự việc thú vị, ly kì mà đến cuối cùng đã gỡ được nút thắt trong lòng họ bấy lâu.

Trong số các phi vụ mà hai người làm thì mình thích nhất vụ con chó, vụ đứa bé trên xe buýt và vụ hai gia đình bị tráo con. 

Trước đây mình từng nuôi mèo nên mình rất đồng cảm với nhân vật trong truyện. Cái cảm giác sống một mình trong một khu nhà trọ tịch mịch dù quen nhưng đôi khi vẫn rất cô đơn. Nếu mỗi ngày đi làm đều biết có một người/thú cưng đang chờ mình ở nhà thì mỗi ngày sẽ cảm thấy ấm lòng hơn rất nhiều, cũng sẽ mong chờ được trở về nhà hơn rất nhiều. Bất kì ai cũng xứng đáng có được cái cảm giác chờ mong được trở về nhà ấy, dẫu cho họ có làm cái nghề gái gọi bị xã hội khinh bỉ hay một anh chàng làm thuê hoàn toàn không có gia đình hay bất kì thân thích nào. 

Phi vụ thứ 2 thì là nút thắt gỡ toàn bộ tâm tình của hai nhân vật chính nên mình cũng không muốn nói nhiều để tránh spoil. Có điều nó cũng làm mình suy nghĩ ít nhiều. Ví dụ như một ngày phát hiện ra bố mẹ không phải bố mẹ ruột của mình thì mọi người sẽ làm thế nào? Mình nghĩ là nhân vật trong truyện không hề sai khi mong muốn được biết và tìm hiểu về gia đình bố mẹ ruột của mình. Và mình thấy nếu cả hai gia đình đều đang rất hạnh phúc với nhau, cũng đều chấp nhận việc họ không phải máu mủ ruột rà với nhau rồi thì có gì sai khi để họ biết về nhau nhỉ? Như vậy thì tất cả đều có thể trở thành gia đình lớn với nhau, cũng là một chuyện tốt mà nhỉ? Có lẽ do mình chưa có con nên không hiểu được nỗi lòng của cha mẹ chăng.

Mình khá thích tính cách và cách nói chuyện, xử lý tình huống tưng tửng, bất cần đời mà không ngạo mạn của Gyoten. Mình cũng khá thích các nhân vật phụ như Lulu, cậu bé con nhà giàu nữa. Mỗi người một tính cách, một câu chuyện khác nhau nhưng đều có điểm gì đó khiến người xem thấy đồng cảm, thương xót cho họ. Tuy có buồn nhưng nhờ cách kể chuyện của Miura Shion mà người đọc không cảm thấy nặng nề. Ví dụ phi vụ cậu bé trên xe buýt có một đoạn mà mình rất thích. Đó là miễn còn sống thì con người ta đều có cơ hội tìm được những điều tốt đẹp hơn!

Mình search thì thấy truyện đã được chuyển thể thành phim. Có lẽ mình sẽ đi xem thử. Nhìn chung thì truyện không quá xuất sắc và có thể sẽ hơi nhạt nhẽo với một số người. Nhưng với đứa hợp truyện Nhật như mình thì đây vẫn là một tác phẩm dễ đọc và để lại ấn tượng tốt. Tổng kết mình sẽ cho 8/10.

Bài đăng phổ biến