24/3/15

[Review] Một số đam mỹ yêu thích [Part2]

Tiếp tục post hôm trước nào.


4. Bình đạm như thủy

Truyện này mình đọc lâu lắm rồi, phải vài năm về trước ấy. Đọc phát thích luôn. Nó đã từng là bộ đam mỹ hiện đại mình thích nhất cho đến khi bị xuống 1 hạng vì Dữ quỷ vi thê :)) Truyện của Thứ Hồng rất ấm áp và dễ thương, đọc cứ thấy cuộc đời màu hồng ấy. Nhân vật chính là cậu sinh viên Kỳ Vân và cán bộ cao cấp nhà nông U40  Thanh Hòa :)))

Tình cảm 2 người tiến triển từ từ, không quá nhiều gay cấn, không dày vò nhau, đã nhận định là yêu thì sẽ mãi mãi đi theo bảo hộ người kia đến cùng. Mình rất thích tình cảm của Thanh Hòa dành cho Kỳ Vân. Anh vốn không phải là gay, cũng không yêu đương nồng nhiệt một cách phi lí vì thân xác hay gì gì đó, mà rất bình đạm, dịu dàng như chính cái tên anh vậy. Chăm sóc người kia chu đáo, cho cậu một mái ấm đúng nghĩa, xua đi những cô đơn, ủy khuất từng trải, thậm chí còn lập di chúc sớm vì sợ nếu anh có chuyện gì, Kỳ Vân sẽ không còn gì để sống tiếp. Anh bảo anh không quan tâm người khác nghĩ gì,  "Khi yêu còn ai nghĩ nhiều được như thế. Yêu chính là yêu thôi." Chính vì tình yêu của anh đẹp như thế mới có thể giúp một người nhiều đau khổ như Kỳ Vân thay đổi. Ngày xưa đọc được một truyện nói như thế này: con người ta thường hiếm chấp nhận thay đổi bản thân vì bất cứ ai, nhưng khi hai người yêu nhau thì bỗng dưng họ sẽ tự nhiên mà dần dần thay đổi vì nhau. Giông như Kỳ Vân trước khi có Thanh Hòa sống rất tùy tiện, nhưng sau này cậu bắt đầu học cách chăm sóc người khác cẩn thận. Mình thích nhất chính là chứng kiến sự trưởng thành của cậu qua năm tháng sống chung với Thanh Hòa. Cả lúc cậu trả lời chất vấn mẹ Thanh Hòa nữa. "Trước đây cháu nghĩ làm gì có ai sống trên đời này thiếu ai mà lại chết được. Nhưng bây giờ quả thật như thế. Không có Thanh Hòa cháu không sống nổi. Cháu nắm được tay Thanh Hòa rồi sẽ không buông ra. Cháu muốn quấn lấy anh ấy cả đời." (đại ý là thế, truyện viết hay hơn mình nhớ :))))

Đọc truyện cũng học được rất nhiều kiến thức có ích nữa. Ví dụ như khi ăn cua phải uống nước ấm trước vì cua là đồ hàn nên ăn dễ đau bụng, hay khi uống say không được nằm thẳng mà phải dựa lưng vào giường,.... Thanh Hòa nấu ăn rất giỏi nên đọc truyện cũng sẽ sinh ra sự yêu thích kì lạ với việc nấu ăn :)) Các món ăn hấp dẫn không tả được. Tuy truyện hầu như không có H, chỉ miêu tả vài câu thôi, nhưng vẫn khiến người đọc cảm giác được tình cảm giữa 2 người. Nói chung mình thấy nó tương đối chân thực so với những đam mỹ khác.

Văn phong dịch khá ok. Ai thích thể loại này có thể đọc thêm Đại mễ tiểu mạch, cùng tác giả. Rất dễ thương nhưng mình vẫn thích Bình đạm như thủy hơn :D

5. Tù đồ

Truyện này là phụ tử, một đề tài cực kì cấm kỵ khó đọc, hơn nữa lại là song tính. Mình không thích đọc thể loại này nhưng vì bạn Trường Hoa mình buộc phải cho nó vào trong list T___T 

Truyện khá kịch tính, đọc bất ngờ. Mọi khúc mắc được giải thích tốt. Mình thích văn phong bản dịch nữa. Mình thích cách yêu của Trường Hoa, rất dịu dàng nhưng vẫn bá đạo, đã yêu là sẽ yêu suốt đời suốt kiếp, làm mọi thứ vì người kia. Khi biết mình không còn sống được lâu, sợ hãi cha sẽ theo mình tự tử nên bật khóc vì bất lực. Mình không thể kể hết những dịu dàng của Trường Hoa, cái này mọi người phải đọc mới cảm nhận được. Bạn ấy là 1 trong những anh công mà mình thích nhất, lí tưởng nhất, bên cạnh Sở Phi Dương, La Thanh Hòa. Về phần Thẩm Thế thì mình cũng khá thích nhưng truyện có vẻ tăng tình cảm của bạn ấy nhanh quá nên đọc hơi hẫng. Mình thích Thẩm Thế nhận định yêu chính là yêu, không quản ngại phần đời còn lại sống cô độc, thậm chí quyết không uống canh Mạnh Hà để luân hồi chuyển kiếp làm người, tiếp tục tìm kiếm, chờ đợi Trường Hoa. Mình không muốn nói nhiều vì sẽ spoil truyện mất, nhưng thật may vì cuối cùng 2 người cũng có HE, dù để có cái kết ấy họ phải tốn bao nhiêu thời gian, đánh đổi bao nhiêu thứ mới có được.

Một truyện đáng đọc, theo ý của mình. Vì Thẩm Thế và Trường Hoa không sống với nhau mà rất nhiều năm sau mới gặp nên đọc cũng không có cảm giác phụ tử lắm. Thẩm Thế song tính cũng k phải tự nhiên mà do bị hãm hại. Chỉ có 1 điểm trừ là truyện lạm dụng H quá mức. Cảnh H không nhiều, hình như chỉ có 2 thôi nhưng mà độ nóng của nó thật là ba chấm.... Giá tiết chế lại một chút sẽ ok hơn.

6. Tọa khán vân khởi thì

Đây là 1 trong những bộ đam mỹ đầu tiên mình đọc, siêu dài hơn 1000 pages. Nghe đến cái tên đã thích rồi - Ngồi ngắm mây trôi lãng đãng. Có nhiều người đọc không thích vì thấy nhạt, lê thê, luẩn quẩn nhưng riêng mình thì rất thích cái không khí của truyện. Tình cảm của 2 nhân vật chính phát triển từ từ, không có chút ngược thân ngược tâm nào cả :)) Mình vốn rất kị đọc xuyên không nhưng đây là một ngoại lệ. Mình thích Tạ Dật Huân và cách yêu của người này, rất dịu dàng và ôn nhu (mình vốn bị cuồng các bạn trai bạn gái dịu dàng, bao dung :)))) Người này là lí do để Hàn Tiêu tin tưởng vào số phận của mình và quyết không buông tay với cuộc đời vốn không phải của mình này. Một người hoàn hảo như thế chắc chắn là chỉ có trong truyện :'( Mình chỉ không thích bạn Hàn Tiêu ở chỗ bạn ấy luẩn quẩn, suy nghĩ quá nhiều, nhưng mà cái này cũng là do những đau thương bị gia đình gây ra từ kiếp trước rồi nên không thể trách được.

Bản dịch mượt mà, dễ chịu. Các cảnh H trong truyện đúng lúc, đúng chỗ, không quá thừa thãi và viết có nghệ thuật. Tuy hơi thiếu những cảnh ôm hay những câu nói dễ thương theo gu của mình nhưng nhìn chung cũng không tệ.

Tóm lại đây là một tác phẩm đáng đọc, đáng để suy ngẫm vì nó có nhiều triết lí về tình yêu và sự sống, sự lựa chọn. Nó có thể không kịch tính nhưng chắc chắn vẫn là một tác phẩm xuất sắc lưu lại lòng người đọc.


Đọc tiếp part 3