[Review] Những bộ truyện Yaoi/Shonen Ai yêu thích [Part 2]

 Tiếp tục Part 1 nào. 

3. Hana wa saku ka?
Đây là một kiệt tác khác của Hidoka sensei. Bộ này nói về cuộc sống thường nhật nên nó sẽ dễ đọc hơn bộ Yuuutsa na Asa hôm trước mình giới thiệu nha. Truyện có 34 chap và đã được chuyển thể thành phim. (Cơ mà mình vô cùng thất vọng về bản live-action vì chọn diễn viên không ổn lắm và không truyền tải được không khí đặc biệt, dịu dàng của truyện).


Truyện kể về hai nhân vật chính là Sakurai (37 tuổi) và Youichi (19 tuổi). Vâng, đây là một câu chuyện niên thượng ạ :)) 

Sakurai 37 tuổi, là một người khá là thành công và bận rộng trong lĩnh vực quảng cáo. Tuy nhiên để đạt được thành công thì cái giá phải trả là vô cùng đắt. Mỗi ngày của anh đều trôi qua một cách vô vị và tẻ nhạt. Đi làm đến nửa đêm hoặc thâu đêm rồi về nhà ngủ, rồi lại tiếp tục đi làm. Trước khi anh kịp nhận ra thì gần 20 năm đã qua đi kể từ ngày ra trường. Cái vòng luẩn quẩn ấy đã làm chai mòn mất những cảm xúc yêu đương, cuốn trôi mất những nồng nhiệt tuổi trẻ  của anh. Đến chính anh cũng không thể nhớ nổi lần cuối cùng anh  cảm thấy vui vẻ, hứng thú, đam mê trước một người hay một điều gì đó là vào khi nào. Chính vì thế khi đã gần 40 tuổi rồi, anh vẫn chẳng giữa nổi một người bạn gái nào bên cạnh mình. Cuộc sống của anh chỉ thực sự có chuyển biến khi tình cờ gặp Youichi tại sân ga tàu.

Youichi là một thanh niên có năng khiếu xuất sắc trong lĩnh vực hội họa. Bố mẹ cậu đều đã qua đời sớm. Mình cậu làm chủ một căn nhà có diện tích đồ sộ và kiến trúc cổ kính hiếm có. Tuy tài năng, xinh đẹp nhưng Youichi lại hầu như không có bạn bè. Cậu lúc nào cũng cô độc, quanh quẩn một mình vẽ tranh, một mình chìm đắm trong thế giới của riêng mình. Lí do đơn giản cũng vì cái thói nói thẳng, không hề kiêng kị, tính cách thiếu hòa đồng, lãnh đạm với mọi người xung quanh. Mãi đến tận khi gặp Sakurai, Youichi mới dần biết thế nào là yêu đương, khao khát một người.

Chuyện tình của hai người thì cũng không có quá nhiều ngang trái, nhiều điểm độc đáo đặc thù. Về cơ bản thì hình mẫu hai người tương đối thực tế, có thể gặp thấy được ngoài đời thường. Đọc truyện, bạn sẽ thấu hiểu một Sakurai-san luôn lo lắng về khoảng cách tuổi tác quá lớn giữa hai người. Anh sợ nếu mình tiến tới sẽ là không công bằng với Youichi vì cậu quá trong sáng, đơn thuần, không hề biết mùi vị yêu đương là gì. Hơn nữa, Youichi kém anh tận 18 tuổi. Huống chi tình yêu đồng tính thời nay vẫn chưa hề được ủng hộ rộng rãi. Tương lai cậu còn rất dài mà thời gian của anh thì lại ngày càng ngắn. Cơ mà mình thích vì tuy Sakurai lo lắng nhưng anh vẫn nhanh chóng thông suốt và muốn ở cạnh Youichi khi cậu nhận ra mình đã yêu anh. Sensei khắc họa chuyển biến tâm lý của hai nhân vật hợp lý nên đọc rất dễ chịu, không lấn cấn tí nào luôn.

Ngoài ra thì mình siêu thích cái không khí rất Nhật Bản được truyền tải trong tác phẩm này. Từ căn nhà gỗ truyền thống, mái hiên hướng ra mảnh vườn rộng, xung quanh là cây cối rậm rạp đầy nắng và gió.  Thậm chí mình có thể cảm nhận rất rõ cái hương vị mùa hè Nhật Bản trong những nét phác họa tóc bay theo làn gió của sensei. Cũng không biết phải diễn tả kiểu gì nữa nhưng với mình, trong số tất cả các tác phẩm yaoi từng đọc, sensei là người làm được điều này tốt nhất. Một tác phẩm về cuộc sống vô cùng đáng đọc nhé mọi người.

4. Dear Green: Hitomi no onowa
Đổi gió sang tác giả khác tí. Đây là một bộ truyện khá hợp gu mình nhưng nó không nổi tiếng :))) Tác giả là Fujiyama Hyouta. Sensei là 1 trong số các mangaka có nét vẽ mình thích nhất. Không quá tỉ mỉ như Yoneda hay Hidoko nhưng chân phương, vừa đủ, khá nam tính. Đặc biệt là vẽ hình thể khá đẹp. Vẽ cảm xúc nhân vật tương đối ổn và không bị làm lố như một số tác giả khác. Chứ mình dị ứng mấy bộ mà uke nhìn lẳng lơ một cách không cần thiết lắm. Nhìn sang Saezuru mà xem. Dù nhân vật có lust cỡ nào thì vẫn toát ra vẻ nam tính ngời ngời, cực kì mị hoặc.

Tác giả này đã có một bộ được chuyển thể thành phim là Pure heart nhưng mà mình thì lại không đánh giá cao bộ này lắm.


Truyện kể về hai nhân vật chính là Yukari và Otoumi. Hai người quen nhau từ thời trung học. Khi đó, Otoumi còn đang là bạn trai của bạn thân Yukari. Tuy chỉ quen nhau thông qua cô bạn gái nhưng mà dần họ trở thành bạn tốt của nhau. Kể cả khi Otoumi đã chia tay thì hai người vẫn giữ quan hệ bạn bè thân thiết và thường xuyên gặp mặt. Có điều thực ra ngay từ lần đầu tiên gặp mặt, Otoumi đã bị Yukari thu hút và sau đó yêu thầm người ta liền mấy năm rồi.

Yukari có tính cách tương đối phóng khoáng, dễ gần, đơn giản, không màu mè. Anh chỉ có một ước mơ là ngày nào đó có thể tự mở được cửa hàng cà phê cho riêng mình. Còn Otoumi thì lạnh lùng, trầm tĩnh, có vẻ ngoài thu hút, chải chuốt và cũng thành công hơn. 

Tình cảm của hai người này khá chậm nhiệt. Không phải kiểu yêu đương thắm thiết đến chết đi sống lại, gặp nhiều nghịch cảnh, sóng gió, khó khăn gì. Thậm chí khi về ở chung rồi, hai người vẫn còn có phòng ở riêng. Mỗi lần làm chuyện cần làm, Yukari còn xin phép trước rồi mới được phép động thủ :))) Nhưng mà cứ bình bình đạm đạm ở bên nhau như thế cũng có cái hay riêng. Dù sao ngoài đời đâu phải mối tình nào cũng nồng nhiệt như trong tiểu thuyết đâu. Chỉ cần được ở cùng một chỗ với người mình thương. Rồi thì cùng nhau cố gắng, nỗ lực vì tương lai chung, vì ước mơ chung. Cũng sẽ có những lúc bất đồng quan điểm hay do dự, lo nghĩ về việc công khai mối quan hệ hai người. Nhưng nếu cả hai thật tâm yêu nhau sẽ cùng nhau suy nghĩ để tìm ra hướng giải quyết. Cuộc sống và tình yêu đôi khi chỉ đơn giản vậy thôi. 

Nói chung theo mình cảm nhận thì đây là một câu chuyện bình đạm và khá dễ thương. Mình thích mấy cảnh hai bạn ngượng ngùng mỗi khi thể hiện tình yêu ấy. Yukari thì nghĩ gì thể hiện ra hết trên mặt còn Otoumi bề ngoài cứ tỏ ra thạo đời nhưng sau lưng lại tự luống cuống, xấu hổ một mình. Đúng là yêu vào ngố hết cả người :)))

Nhân tiện đây thì mình cũng giới thiệu một bộ khác của sensei là: Fusoku No Renjou. Bộ này có 1 chi tiết mình không thích lắm nhưng nhìn chung là hợp gu mình. Bạn tóc trắng vốn là seme nhưng vì bạn tóc đen nên về sau bạn ý là uke :))) Vẫn là câu chuyện tình yêu chậm nhiệt, không nhiều gay cấn. 

Truyện của sensei thì không quá sâu sắc nhưng mà đọc dễ chịu. Mình thích vì nó thực tế, đời thường và không bị lạm dụng các cảnh thân mật. Nói chung các truyện mình thích đều không quá nhiều cảnh abcxyz đâu. Nếu có thì cũng sẽ rất hợp lý, vừa phải, đẹp chứ không bị dung tục. 


Tạm đây đã part 3 mình viết sau =)))))))))))

Bài đăng phổ biến