[Review] Nausicaa của thung lũng Gió
Dạo này đang tập trung ôn thi nên chẳng có thời gian viết blog. Cơ mà hôm nay thi chán quá đành ngồi xem phim, viết lách tí cho lấy lại cảm xúc.
Phim này mình xem từ mấy hôm trước rồi, nhân dịp hôm nay cần giải tỏa tinh thần nên ngồi viết review luôn.
- IMDB 8,2/10
Thông tin bộ phim:
Japanese | 風の谷のナウシカ |
---|---|
Hepburn | Kaze no Tani no Naushika |
Directed by | Hayao Miyazaki |
Produced by | Isao Takahata |
Written by | Hayao Miyazaki |
Based on | Nausicaä of the Valley of the Wind by Hayao Miyazaki |
Starring | |
Music by | Joe Hisaishi |
Cinematography | Koji Shiragami |
Editing by | Tomoko Kida |
Studio | Top Craft |
Distributed by | Toei Company Walt Disney Pictures (US) |
Release dates |
|
Mình vốn là fan ruột của Ghibli, cũng đã từng xem gần hết các phim của hãng nhưng chỉ có 2 tác phẩm là làm mình khóc hoặc rưng rưng nước mắt. Một là Mộ đom đóm (Phim này quá kinh điển rồi, điểm IMDB chỉ sau Spirited away), và hai chính là Thung lũng gió.
Qúa trình mình tìm được phim để xem cũng vất vả lắm, vì phim thì cũ mà tính mình thì chỉ thích down về máy chứ không thích xem online. Thành ra lục tung khắp nơi mới may mắn kiếm được bản Nhật có vietsub đẹp.
Phim ra mắt năm 1984, nghĩa là cách đây 30 năm, nhưng đồ họa, kĩ thuật dựng phim và nội dung thì không hề lỗi thời tí nào. Bộ phim kể về cô công chúa ở thung lũng Gió phải tìm cách bảo vệ dân làng của mình cũng như ngăn chặn cuộc chiến giữa thiên nhiên - con người trong thời đại thế giới chìm trong biển Thối Rữa vì ô nhiễm.
Các tác phẩm của Ghibli, đặc biệt do Hayao Miyazaki viết thì đều chú trọng đến mối liên hệ giữa con người và thiên nhiên, giữa truyền thống và hiện đại, giữa hiện thưc tàn khốc và nhân đạo trong lòng người. Nausicaa cũng không phải là một ngoại lệ. Đáng chú ý, đây là tác phẩm đầu tiên Hayao Miyazaki tự viết và đạo diễn trước khi thành lập nên Ghibli nên mình cảm giác ông đã dồn rất nhiều tâm huyết vào nó. Cốt truyện cũng phức tạp và gay cấn hơn nhiều so với những tác phẩm sau này của ông. Thực tế là đến tận 10 phút gần cuối phim mọi khúc mắc, khó khăn mới được giải quyết. Khi xem mình đã vô cùng tò mò không biết phải giải quyết thế nào - một suy nghĩ hiếm khi xuất hiện khi xem các phim giai đoạn sau của Hayao.
Nói thế không có nghĩa là các tác phẩm sau này của ông không hay bằng hay giảm chất lượng, mà đơn giản là nó nhẹ nhàng và đỡ căng thẳng hơn thôi.
Mình vốn là một đứa vô cùng yêu môi trường nên khi xem Nausicaa cảm giác như đánh đúng vào tâm lí vậy. Khi xem mình cứ suy nghĩ trong đầu thế này: "Tại sao con người lại làm vậy?", "Tại sao lại ngu ngốc như vậy?", "Tại sao lại hủy diệt ngôi nhà của mình như vậy?" Cảnh tượng nấm mốc và khí độc ô nhiễm trong phim làm mình đau nhói lên vì sợ hãi, sợ một ngày Trái Đất của mình cũng sẽ trở thành như thế. Và rồi cũng như Nausicaa, con người sẽ lại đau đớn mà kêu lên với Đất Mẹ: "Phải làm thế nào để Người có thể tha thứ cho chúng tôi đây?"
Cái cảm giác bức bối và khổ sở ấy mình cũng đã từng gặp khi xem Princess Mononoke :) Đối với mình 2 bộ phim này và Spirited away đúng là những tượng đài sừng sững trong giới anime mà có lẽ sau này không tác phẩm nào vượt qua được.
Một điểm cộng nữa là mình rất thích hình tượng người con gái trong các phim của Hayao Miyazaki. Khác với quan điểm của các nhà làm phim khác thường lấy hình tượng anh hùng là đáng nam nhi, ông lại xây dựng nên những nữ anh hùng xuất sắc và có năng lực không kém gì đàn ông. Nhưng cái hay ở chỗ dù họ phải tự xoay sở khó khăn của mình nhưng những người con gái ấy luôn nhận được sự giúp đỡ từ những chàng trai :) Đó là một điểm dễ thương đúng không? Suy cho cùng thì chẳng ai có thể sống một mình cả :)
Để kêt thúc thì mình sẽ dành lời khen cho nhạc phim. Ghibli thì luôn chú trọng nét truyền thống, cổ điển nên cũng không có gì lạ khi âm nhạc trong Nausicaa vừa có nét ma mị vừa có nét bình yên như thế. Đây cũng là tác phẩm đánh dấu sự cộng tác đầu tiên của Hayao và Joe Hisaishi - mở đầu cho con đường làm việc và tình bạn thân thiết giữa họ 30 năm sau này.
P/S:
Gửi bác.
Cuối cùng thì bác cũng đã đưa ra quyết định về hưu. Nghe tin cháu vừa buồn vừa thấy sợ hãi thế nào đó. Nếu sau này không còn ai có thể tiếp bước trên con đường nghệ thuật để làm ra những tác phẩm hay như của Bác thì sao? Nếu đây là kết thúc của 1 thời đại hoàng kim anime nghệ thuật thì những người khát khao cái đẹp và nhân văn trong tư tưởng như cháu phải biết làm sao ạ? Gía như cháu có thể biết đến bác sớm hơn, biết đâu con đường cháu chọn sẽ không nhiều bất mãn và nhàm chán, vô vị như thế này. Nhưng dù khó khăn thế nào, cháu vẫn sẽ bước tiếp mà không phí thời gian do dự hay than thở nữa đâu ạ. Rốt cục thì đắm chìm trong cái đẹp mà không thể hiểu hay áp dụng vào cuộc sống của chính mình thì còn ý nghĩa gì nữa bác nhỉ? Cảm ơn vì tất cả những khoảnh khắc đẹp đẽ và bình yên nhất mà bác đã đem đến cho một đứa thiếu lòng tin như cháu.
Cảm ơn vì mọi điều!