[Review] Trái tim của Brutus - Higashino Keigo
Một quyển sách mình đọc cũng khá lâu rồi nhưng tận bây giờ mới có thời gian để review.
Truyện kể về Takuya, nhân viên phòng phát triển của một công ty chuyên về Robot có tiếng tại Nhật Bản. Vốn xuất thân từ một gia đình nghèo khổ, không có tuổi thơ hạnh phúc, ấm no, Takuya lớn lên với một nghị lực kiên cường và ý chí làm giàu vô cùng mạnh mẽ. Mặc dù thông minh, hoàn toàn có thực lực để thành công nhưng anh ta vẫn chọn cách theo đuổi con gái chủ tịch để đi đường tắt tới thành công. Chính sự tham lam, không chính trực đó đã khiến anh ta tình cờ bị cuốn vào một vụ giết người bất đắc dĩ, phá hủy hoàn toàn tất cả những gì đã gây dựng suốt nhiều năm qua.
Đọc truyện của Keigo sense nhiều rồi nhưng thực ra không phải tác phẩm nào mình cũng thích. Trái tim của Brutus tuy không dở đến mức như Cáp treo tình yêu nhưng cái gì cũng bình thường, tầm tầm, không để lại nhiều ấn tượng. Động cơ của nhân vật trong truyện này khá thiếu chiều sâu - đây là điều làm mình hụt hẫng nhất vì trước giờ mình thích Keigo phần nhiều vì tính tâm lý xã hội chứ lại không phải vì thủ thuật phá án. Chẳng hiểu sao chỉ vì một chuyện khá bình thường mà lại khiến mấy nhân vật trong truyện nảy ra ý định giết người diệt khẩu nữa. Xong móc nối tiếp vào các câu chuyện trong quá khứ cũng không quá đặc sắc. Kiểu sensei cố làm kịch tính mà không tới ý. Khác với nhiều bạn thì cá nhân mình thì lại khá ấn tượng với cách gây án, tuy nhiên việc để lại quá nhiều sơ hở lại khiến mình thấy truyện như bị đầu voi đuôi chuột ý. Có mỗi việc xé vé xe mà cũng làm vương lại vụn, khiến cảnh sát lần ra dấu vết thì tình cờ quá rồi.
Truyện đề cập về vấn đề Robot thay thế con người trong tương lai. Đây là chủ đề khá nóng hổi khi mà cả thế giới đâu đâu cũng có làn sóng chuyển đổi số. Nhưng mình thấy Keigo phác họa vấn đề này hơi bị nông và thiếu điểm nhấn, chỗ thì lại "drama" một cách không cần thiết. Thành ra nhìn tổng thể cả truyện cũng không tệ nhưng chả để lại dấu ấn gì trong lòng mình cả.
Nói chung là mình đánh giá 3 - 3.5/5 nhé mọi người. Đọc thêm giải trí cũng được thôi chứ không xuất sắc nên cũng chẳng biết nên viết gì thêm. Với mình thì quyển này với quyển Tên của trò chơi là bắt cóc ngang rank nhau, đều là các tác phẩm thuộc dạng trung bình của Keigo.