9/11/15

[Review] Debut album Cry baby - Melanie Martinez

Mình mới nghe album này ngày hôm qua, quá ấn tượng nên review luôn.

Nói qua 1 chút về Melanie. Đây là thí sinh gây ấn tượng lớn ở The voice USA ss3 với phần trình diễn Toxic của Britney, cover cực lạ và độc. Tuy nhiên ca khúc đưa mình đến với Mel lại là Carousel cơ. Đây là Sountrack cho American Horror Story ss4: Freak show. Style nhạc của Mel thì hơi giống Lana nhưng mà Lana thì như phê thuốc còn của bé thì creepy hơn nhiều. Cảm thấy nhặt bài nào vào làm nhạc phim kinh dị cũng hợp. Mà con bé mới có 20 tuổi thôi, tài năng quá mà style ăn mặc cũng dị y như nhạc, nhưng cuốn hút lắm ấy.




Nói một chút về album debut của Mel. Album debut no6 Billboart với 40k bản trong tuần đầu. Cũng có thể nói là khá khả quan. Mình thấy 1 comment trên youtube tổng quan khá dễ hiểu về Cry baby như này:

Story of crybaby:

A little girl named crybaby introduces the story as the main character (crybaby)

She lives in an abusive household with a drunk mom, cheating dad, and drug taking brother (dollhouse)
Her mom drinks liquor from her sippycups and the mom kills her dad (sippycup)
The boy acts like he's better than her and try's to teach her stuff she already knows and makes her feel dumb (alphabet boy)
She goes to the fair and rides a carousel where she meets a boy and she falls in love (carousel)
She then takes her relationship to the next level with him by taking off his training wheels (training wheels)
She almost tells the boy about her mom killing her dad, and almost confesses her love for him so she washes her mouth with soap (soap)
She poisons her kidnapper with milk and cookies (milk and cookies)
Her birthday comes around, she invites the boy, but he doesn't show up and she's depressed (pity party)
She heads outside one day and gets kidnapped (tag, you're it)

Cry baby có tổng cộng 13 track, toàn bộ được Mel viết. Mỗi bài hát là một câu chuyện nhưng khi gắn kết lại với nhau thì lại thành 1 bức tranh hoàn chỉnh, có gắn kết với nhau. Mình dịch sơ qua phần trên:

"Một cô gái hay khóc nhè tự giới thiệu mình như nhân vật chính trong câu chuyện của cô (Cry baby). Cô bé sống trong một gia đình tệ hại: bà mẹ thì nát rượu, ông bố ngoại tình, anh trai thì nghiện thuốc phiện. (Doll house). Sau đó bà mẹ đã giết chết ông bố (sippy cup). Cô bé đã đi tới hội chợ, cưỡi vòng ngựa xoay để rồi gặp và phải lòng một cậu bé (Carousel). Cậu bé cứ tỏ ra rành và dạy đời cô (Alphabet boy). Cô suýt nói cho cậu bé việc mẹ giết bố mình và tỏ tình, do vậy cô đã rửa miệng bằng xà phòng để tự răn mình (Soap). Nhưng cô vẫn quyết định tiến thêm 1 bước nữa trong mối quan hệ nay (Training wheels). Đến sinh nhật mình, cô mời cậu bé tới nhưng cuối cùng thì chẳng ai xuất hiện. Điều này khiến cô ấy phát điên lên. (Pity party). Cô ra ngoài chơi nhưng lại bị bắt cóc (Tag, you;re it). Cô hạ độc tên bắt cóc bằng sữa và bánh quy (Milk and cookies)."

Toàn cảnh bức tranh là thế. Hiện đã có 3 single được release là Carousel, Doll house, Pity party và nghe đồn Mel sẽ cho ra nốt đám single còn lại. Nếu được vậy thì quá tốt vì mình mong chờ Cry baby và Tag, you're it khủng khiếp. Những bài mình thích nhất là: Carousel, Cry baby, Tag you're it, Training wheels, Play date và Pity Party. Về mặt nội dung thì mình có sự đồng cảm sâu sắc với Cry baby và Play date. Ca khúc Cry baby kể về sự cô đơn và yếu đuối tột cùng trong lòng một cô gái trẻ. Mình cũng từng rơi vào trường hợp đó 1 lần nên thấy như viết về chính bản thân mình vậy. Còn Play date là tâm sự của một cô gái trẻ đang vùng vẫy trong lưới tình của chính mình tạo ra. Ban đầu thì cô trách móc, bất cần đời, tự lừa dối rằng mình không quan tâm tới chàng trai nhưng đến cuối cùng vẫn phải chịu thua, thừa nhận tình cảm cay đắng của mình. Dù cho chàng trai có xấu xa, không để ý đến cô, chỉ hời hợt vì thân xác nhưng cô gái không cách nào quên được anh, không cách nào từ bỏ được anh. Sự đau khổ trớ trêu được thể hiện rất tốt qua lyrics của Mel. Rất hiếm khi mình thấy một Songwriter trẻ đầy logic và có sự sâu sắc về nội tâm con gái như Mel. Thực sự là một cô gái trẻ rất tài năng!

3 MV trước được quay rất đẹp, rất hợp gu mình. Vừa có cái dark, creepy như không khí trong American horror story, vừa có cái dị dị của một câu chuyện cổ tích kiểu Alice tới xứ sở thần tiên ấy. Đồng thời qua đó cũng có sự phê phán sâu sắc tới xã hội hiện tại, nơi những đứa trẻ bị bỏ rơi ngay trong chính gia đình mình, sự cô đơn trong chính những người trẻ tuổi. Với một cô bé 20 tuổi mà nói, viết nên một album như thế này quá thật hết sức xuất sắc.

Âm thanh trong album cũng rất độc đáo. Mình không biết rõ về các hiệu ứng cũng như nhạc cụ nhưng một số bài trong Cry baby sử dụng hiệu ứng âm thanh rất lạ. Ví dụ như tiếng bong bóng xà phòng vỡ trong Soap, tiếng nhạc trong hộp nhạc của Training wheels, .... Tất cả kết hợp tạo nên bức tranh hoàn chỉnh cho câu chuyện mà Mel muốn chuyển tải.

Update:

Đã xem xong Training wheels và cá nhân thấy MV này không bằng các MV trước. Tuy vẫn giữ cái không khí cổ tích như mình thích nhưng câu chuyện truyền tải không được đặc sắc lắm, cứ nhạt nhạt kiểu gì. Chả hiểu sao khi nghe bài này mình cứ mong Mel sẽ quay ở một công viên bỏ hoang và có đu quay to to như kiểu London eye cơ. Cuối cùng thì lại quay ở một góc đường với 1 số cảnh mình không hiểu dụng ý nghệ thuật lắm, hơi đáng tiếc. Giờ thì siêu chờ mong ra MV của Tag, you're it luôn.



Đã lâu lắm rồi mình mới quay lại với cái âm nhạc tối tăm như này. Như hồi xưa mình từng viết rồi, đôi khi phải tránh xa những thứ như này một chút nếu không, không giữ được sự cân bằng sẽ phát điên lúc nào không hay. Nghe Doom thực sự quá nặng nề nên giờ mình không còn nghe nữa, trừ 1 số bài của Estatic Fear. Nghe Doom xong lúc nào cũng thấy như mình bước 1 chân vào con đường chết vậy. Nhạc Lana thì sầu sầu, như đắm vào cơn say thuốc. Nhạc Mel thì đầy màu sắc cổ tích nhưng lại cô đơn đến không tưởng. Thi thoảng mình mới nghe loại nhạc như này vì nó dễ sinh ra những cảm xúc tiêu cực. Chúng như một góc bí mật trong tâm hồn mình/người nghe vậy. Cái mặt xấu xa, đáng thương mà không muốn người ngoài biết được đó.


Nói thật nếu biết album này ở đâu Việt Nam có nhận đặt về thì mình sẵn sàng mua vì mình thích gần hết các bài trong này. Một album rất chất lượng và độc đáo giữa thời buổi nhạc thị trường, nhạt nhẽo như hiện nay. Cái âm hưởng trong từng bài hát như đưa mình tới một thế giới hoàn toàn khác ấy. Cá nhân mình thích nhất Carousel và Cry baby. Cry baby là cái bài giúp mình chấm dứt việc reply suốt ngày đêm Hello của Adele :)). Có lẽ một phần mình rất đồng cảm là vì cũng đã từng trải qua chuyện tương tự như thế.

"You're all on your own and you lost all your friends
You told yourseld that it's not you, it's them.
You're one of a kind and no one understands
But those cry baby tears keep coming back again."

Chỉ cần nghe âm điệu thôi cũng cảm thấy cô đơn rồi.

Đôi khi mình thấy cuộc sống của những người đã làm tổn thương mình quá tốt đẹp đến phát điên lên được. Họ vẫn sống, vẫn yêu, vẫn có tiền, có bạn bè, có mọi thứ trong đời. Còn mình thì ở đây, cố gắng để những cảm xúc tiêu cực đừng ảnh hưởng đến. Cái duy nhất mình sai là mình không thể quên được. Dù đã 10 năm rồi, nỗi đau và sự cô đơn này vẫn ở nguyên đấy, đâu đó trong trái tim xấu xí của mình. Chỉ có thể vùi lấp nó chứ chẳng thể xóa nổi. Không biết tự bao giờ mình đã cảm thấy có thể bản thân sẽ cứ sống như vậy đến khi chết, một mình. Chẳng ai hiểu được cũng chẳng ai đến giúp mình bước ra khỏi cái bóng trong quá khứ này. Thật sự quá mệt mỏi.



Mình vừa thắng 1 cái CD fake của Cry baby :))) Khi nào nhận được em nó mình sẽ post ảnh lên đây:))

#Update:
Sau 7 tháng ròng rã cuối cùng mình đã nhận được quà và được bù lỗi bằng một cái CD fake 1989 với photo tặng kèm :))) Bạn ý viết lời xin lỗi dễ thương quá nên hết giận luôn :))) Mỗi tội laptop mình không nhận được CD nên chắc phải chờ khi nào về nhà mới bật được đĩa nghe =)))



#Update 2: Đã rinh được bản gốc về, hơi tiếc vì không mua được bản deluxe :'(