[Review] Bác sỹ cuối cùng dưới tán hoa anh đào - Atsuto Ninomiya
Mỗi lần stress là mình lại lượn qua Đinh Lễ hoặc Nhã Nam để mua sách và sổ. Những lần mua đồ không chủ đích như thế thì thường mình sẽ liếc liếc, đọc thử vài trang truyện thấy bắt mắt xem có hợp văn phong hay không, sau đó sẽ lên tiki hoặc fahasa tìm review xem tác phẩm được đánh giá như thế nào. Không phải truyện nào mọi người khen hay mình cũng sẽ đều thích, nhưng đa số thì truyện mọi người đánh giá không hay thì mình cũng thấy nó không hay thật. Quyển "Bác sỹ cuối cùng dưới tán hoa anh đào" có vẻ là 1 tác phẩm xa lạ nên cũng không có nhiều đánh giá, nhưng nếu có thì lại là khen. Đọc thử nội dung là về ý nghĩa, giá trị cuộc sống đúng kiểu mình thích nên là mua luôn. Thật may là nó đáp ứng được kì vọng của mình.
Truyện xoay quanh 3 vị bác sỹ trẻ tuổi với tính cách và mindset hành nghề khác nhau.
Kiriko - bác sỹ với biệt danh Tử Thần. Anh luôn cho rằng những người mắc bệnh nan y hoàn toàn có quyền và nên chấm dứt quá trình kéo dài sự sống 1 cách vô ích, đau đớn. Thay vào đó thẳng thắn thông báo cho bệnh nhân để họ có thể tận dụng quãng thời gian còn lại một cách có ý nghĩa và thanh thản nhất. Với phong cách làm việc lập dị, không quan tâm đến đồng nghiệp cũng như có khả năng đem lại danh tiếng xấu cho bệnh viện, Kiriko bị hầu hết mọi người ghét bỏ, xa lánh. Dẫu vậy, Kiriko chẳng hề quan tâm đến việc phải thăng tiến hay trở thành một đồng nghiệp mẫu mực, xây dựng quan hệ tốt với mọi người. Với anh chẳng gì quan trọng hơn ý nguyện của bệnh nhân, kể cả khi họ lựa chọn cái chết.
Ngược lại với Kiriko, Fukuharu - viện phó, được mệnh danh là bác sỹ thiên tài, luôn có niềm tin rằng chỉ cần bệnh nhân và bác sỹ cùng nhau cố gắng nhất định có thể tạo ra kỳ tích. Anh không cho phép bất kì ai lựa chọn cái chét khi thậm chí còn chưa từng nỗ lực chống lại nó. Nếu Kiriko là ánh trăng lạnh lùng, cô độc thì Fukuharu lại là ánh mặt trời rực rỡ, luôn có khí chất áp đảo người khác. Hai người tuy từng là bạn đại học nhưng vì quan điểm quá khác nhau nên dần trở thành xa lánh, chán ghét nhau. Hay chính xác hơn là Fukuharu chán ghét, muốn loại bỏ Kiriko.
Vị bác sỹ thứ 3 lại là 1 kiểu người hoàn toàn khác. Anh không tài năng xuất chúng như hai người bạn của mình, cũng không đủ quyết đoán trước những tình huống khó xử của bệnh nhân. Nhưng anh lại là 1 người cùng ấm áp, đem lại sự an ủi, an tâm cho các bệnh nhân của mình.
Cá nhân mình thì thích quan điểm của bác sỹ Kiriko nhất. Đôi khi lựa chọn cái chết cũng không phải là nhu nhược, thất bại. Thay vì sống khổ sống sở, kéo dài thời gian đau đớn của bản thân, đem lại nhiều rắc rối cho mọi người xung quanh thì được quyết định thời gian chết, được sống 1 cách đúng nghĩa dù ngắn ngủi cũng ý nghĩa hơn. Thay vì được tồn tại, mình muốn được sống hơn. Với bản thân mình thì là như vậy. Có điều nghĩ thì nghĩ vậy chứ không biết đến khi rơi vào hoàn cảnh đó thì mình có còn nghĩ được như vậy không nữa.
Truyện chia làm 3 chương - tương ứng với câu chuyện của 3 bệnh nhân. Nội dung thì không quá đặc sắc nhưng cách truyền tải nội dung của tác giả khiến mình rung động vô cùng. Đã từ rất rất lâu rồi mới có 1 tác phẩm văn học khiến mình rơi nước mắt như thế này. Truyện có những lời văn rất hay, rất xúc động, đọc rất dễ liên hệ tới bản thân. Ấn tượng lớn nhất của mình chắc là chương đầu tiên, có đoạn này:
"Lúc mình nắm giữ cuộc sống trong tay là lúc nào nhỉ?
Ngày xưa đúng là mình từng có cảm giác đó. Đã có lúc mình tiến lên phía trước và mở lối đi theo đúng ý nguyện của mình. Nhưng bây giờ thì sao? Chen chúc trên xe điện chật cứng, ngồi dính chặt lấy bàn làm việc ở công ty, về nhà lăn ra ngủ. Ngày ngày giống hệt nhau, lặp đi lặp lại...Chẳng biết từ lúc nào, giữa cái vòng luẩn quẩn ấy cuộc sống của mình đã trở nên khép kín."
"Cuối cùng nếu lỡ như anh không qua khỏi, em hãy bảo với con rằng, Bố mất rồi, nhưng bố đã mất trong lúc chiến đấu.
Vì thế con phải thật nỗ lực và sống cuộc đời của chính mình nhé,"
Cảm giác giống như hồi mình đọc Khu vườn mùa hạ của Yamamoto sensei vậy. Đọc xong mình cũng muốn sống một cuộc sống có ý nghĩa, tốt đẹp hơn.
Thử tưởng tượng xem, nếu bỗng nhiên nhận được tin 3 tháng nữa mình sẽ chết, liệu bạn có tiếp tục làm những gì mình đang làm ngày hôm nay không? Mình thì chắc chắn không, nhưng làm thế nào để từ bỏ và bắt đầu 1 thứ mới thì thực sự khó khăn quá. Lúc nào cũng tự nhủ bản thân đi chậm 1 chút cũng được, nhưng nhất định không được sợ thay đổi. Hi vọng sau mọi nỗ lực, mọi thứ sẽ dần tốt đẹp hơn.
Văn phong của tác giả nhẹ nhàng, uyển chuyển, rất dễ đọc, rất đúng gu của mình. Nói chung là một tác phẩm đáng đọc nhé mọi người. Rất thích hợp để đọc trong những tháng ngày Covid ảm đạm này.
Tổng kết: 8.5/10