[Review] Vụ án mạng ở lữ quán Kairotei - Higashino Keigo
Hôm trước mình phải lên quận có việc tí. Đoán trước là công tác hành chính phải chờ rất lâu nên mình mang quyển này đi đọc giết thời gian. Ai dè chờ lâu đến mức đọc xong cả quyển sách luôn.
Nhân vật dẫn dắt của Vụ án mạng ở lữ quán Kairotei là Kiryo Eriko - thư ký của ông chủ lữ quán Kairotei nức tiếng. Sau cái chết của người yêu, Kiryo đã quyết tâm giả dạng thành một bà lão và tìm về đại gia đình ông chủ nhằm trả thù kẻ đã hãm hại mình và người yêu. Tuy nhiên những tình tiết ngoài dự đoán phát sinh khiến quá trình trả thù của Kiryo bị chệch hướng so với dự tính ban đầu. Liệu cô có tìm được kẻ sát nhân năm ấy không hay kế hoạch sẽ bị đổ bể giữa chừng?
Giống như "Ác ý" và "Sự cứu rỗi của một thánh nữ", "Vụ án mạng ở lữ quán Kairotei là một tác phẩm khá thuần trinh thám. Từ cách xây dựng nhân vật, lí do lẫn thủ đoạn gây án, tình tiết phá án, mọi thứ của truyện đều theo lối đi khá cổ điển. Cảm giác khá giống đọc mấy vụ trong Conan hồi xưa ấy. Nhịp truyện nhanh, không dài dòng. Gía mà truyện có thêm cái bản đồ để người đọc dễ hình dung thì tốt. Còn nội dung truyền tài không có gì mấy, không đọng lại dấu ấn quá sâu đậm như Ác ý. Hơi tiếc 1 tí, vì vốn lồng ghép yếu tố tâm lý xã hội vốn là điều khiến mình rất ấn tượng và yêu thích Higashino Keigo. Nhưng mà không sao, đọc trinh thám thuần cũng có cái hay riêng.
Văn phong của Higashino Keigo thì vẫn vậy, rất mềm mại, chiều lòng người. Thực sự trong tất cả các tác phẩm trinh thám mình từng đọc thì truyện của sensei là hợp gu mình nhất, đặc biệt là về văn phong như cách xây dựng hội thoại, cách dùng câu từ, tả cảnh, chuyển cảnh, mọi thứ đều cực kì hợp lý và vừa đủ. Rất hiếm khi có tác giả nào chiều được cái tính mình như vậy. Kể cả khi không thích cốt truyện như Người cá ngủ say hay Naoko thì mình vẫn không tìm được điểm gì để chê về văn phong của sensei cả.
Nói chung đây là một tác phẩm đọc khá dễ chịu nếu bạn không quá khắt khe. Cái duy nhất khiến mình lấn cấn là việc nhân vật chính trang điểm thành 1 bà cụ mà không hề bị phát hiện. Thực sự thì kể cả có trang điểm hay bắt chước khéo đến đâu thì người già vẫn toát lên một mùi và phong thái khá đặc trưng. Chưa kể cái không thể giấu được chính là ánh mắt. Mắt của người lớn tuổi và trẻ tuổi sẽ có cái thần thái rất khác nhau. Nên khi nhiều người tiếp xúc ở cự ly gần như vậy mà không phát hiện ra điểm kỳ quặc thì thật kì lạ.
Còn 1 điểm khiến mình hơi hụt hẫng chút xíu là mình đã đoán ra hung thủ quá sớm :))) Mặc dù mình không nghĩ ra được hết sự thật nhưng mà vẫn ngờ ngợ đoán được, thành ra đến đoạn cuối đọc có hơi...tiếc nuối 1 chút. Không biết những người khác có chung cảm nhận với mình không. Cơ mà dù vậy thì mình vẫn khá thích thủ đoạn của hung thủ. Tâm lý của nữ chính hơi điên rồ. Nhưng mà do mình đang cảm thấy truyện giống với Conan - nơi mà từ việc bé bằng cái kẹo cũng có thể bùng lên thành 1 vụ giết người nên lại không thấy động cơ trong Vụ án mạng ở lữ quán vô lý quá :)))
Túm lại đây là một truyện đáng đọc và đọc khá dễ chịu nhé mọi người. Độ dài truyện tầm này cũng vừa xinh, đúng style mình thích luôn. Tổng kết cho 8/10 :))))